Người ngồi cạnh tôi là một mẹ trẻ đang ôm đứa bé, thằng bé chừng hai ba tuổi, vặn vẹo người đạp loạn xạ, khóc lóc không thôi. Chị kiên nhẫn dỗ dành khuyên nhủ, mãi một lúc lâu mới yên tĩnh được một chút.
Đón ánh mắt của tôi, chị áy náy cười. Tôi nói không sao.
Chị lại cúi đầu nhẹ giọng nói với đứa bé: “Đừng làm ồn để chị nghỉ ngơi nhé, được không con.”
Gần sáu tiếng đồng hồ đi tàu cao tốc rất dễ khiến tôi buồn ngủ, bỗng nhiên đầu gối bị cái gì đó đụng vào, là một chiếc vali. Lúc lên tàu tôi đã để ý, vali quá to, chị không để lên được, đành phải dời xuống để trước chân. Bây giờ nó theo sự rung lắc của tàu hơi dịch chuyển, mà chị đang ôm con nên nhất thời không để ý.
Tôi thầm thở dài trong lòng, không nói gì dùng mũi chân giữ một bánh xe đa hướng, giúp chị giữ vali.
Có chút bị ép tỉnh táo.
Năm nay trường sắp xếp kỳ nghỉ đông sớm hơn mọi năm, tác dụng phụ là tuần thi bị rút ngắn. Khoảng thời gian đó mọi người ai nấy đều chẳng khác nào kiến bò trên chảo nóng, ba giờ sáng mở vòng bạn bè ra vẫn có thể thấy đủ loại cảnh tượng khốn khổ của đám sinh viên cuối kỳ vừa ôn tập vừa than khóc, toàn bộ đều là “thầy cô cứu em” chiếm hơn nửa giang sơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play