Mùa đông ở Bến Thành rất lạnh, cái lạnh này mang theo hơi ẩm thấm vào tận xương tủy. Sau bữa sáng thì đỡ hơn nhiều, không như lúc mới đến, cả người tôi hận không thể co rúm lại thành một cục.
Mười một giờ rưỡi phim mới chiếu, tôi với cô ấy tiện thể la cà ở phố đi bộ thương mại bên ngoài rạp chiếu phim, gần đến giờ thì xách hai cốc trà sữa qua, mua thêm một hộp bỏng ngô, ăn cơm, dạo phố, xem phim, chẳng có gì mới mẻ, đẹp đẽ mà tầm thường.
Buổi chiều Trịnh Dư Giai còn phải đến trường dạy lái xe để tập, lúc cùng cô ấy đợi xe buýt, cô ấy xúi tôi:
“Bà không tính học cùng tui hả?”
"Tui vẫn chưa có cái ý nghĩ tục tằn đó," Yôi xòe tay, “Đợi đến khi tui mua được xe, giờ học sớm cũng quên sạch sành sanh.”
Cô ấy bật cười: “Đừng thế, biết đâu bà tốt nghiệp liền lương triệu, ngày ngày lái con Aston Martin lượn lờ phố Tràng An thì sao.”
"Trong mơ tui còn chẳng dám nghĩ tới chuyện hoang đường như vậy," Tôi nói, “Cái ngành của chúng tui thì làm gì có đường phát tài nhanh, cơm áo không lo là coi như mãn nguyện rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play