Dẫn Tư Hoài đến cửa phòng làm việc của cố vấn học tập, Đổng Đại Sơn dừng bước: “Tôi lên lớp chiếm chỗ trước, lát nữa cậu cứ trực tiếp vào ngồi là được.”
“Ở ngay tầng dưới, đừng quên đó.”
“Cảm ơn.”
Tư Hoài phất tay một cái, bước vào văn phòng.
Thầy cố vấn mới vừa mở máy vi tính ra, thấy Tư Hoài đến, chỉ vào cái ghế nhỏ bên cạnh: “Ngồi trước đi.”
Tư Hoài đáp một tiếng.
Cố vấn học tập có ấn tượng rất tốt đối với Tư Hoài, thành tích thi vào đại học cực kì tốt, thừa sức vào mấy trường đại học hàng đầu, không biết vì sao lại chọn đại học Thương Dương, lại còn đăng ký chuyên ngành Quản lý công không có một chút tiếng tăm của đại học Thương Dương.
“Tư Hoài, tôi biết em rất thông minh, thành tích cũng rất tốt, thế nhưng đại học khác cấp 2 và cấp 3. Điểm số không phải là thứ quyết định tất cả, kỹ năng giao tiếp, kỹ năng tổ chức các loại đều rất quan trọng…”
“Em xem số tín chỉ và điểm chuyên cần của mình đi, học kỳ mới bắt đầu, em lưu ý một chút nhé.”
“Nếu có khó khăn trong học tập hay sinh hoạt em đều có thể nói với giảng viên.”
Tư Hoài ồ một tiếng, từ trong cặp lấy ra một quyển sổ màu đỏ: “Vâng, lão sư em đã kết hôn rồi.”
“Có chút chuyện xảy ra, hơi đột ngột một chút.”
Nhìn tờ giấy đăng ký kết hôn trên bàn, thầy cố vấn cũng cảm thấy bất ngờ.
Tư Hoài hỏi: “Có phải là có thể thêm vài tín chỉ đúng không ạ?”
Thầy cố vấn lấy lại tinh thần, gật đầu, in cho cậu một tờ đơn, dặn dò: “Điền xong thì mang đến phòng đào tạo, về việc điểm danh… Em tự đi hỏi giáo viên chuyên ngành đi.”
Tư Hoài mượn cây bút, ngồi vào ghế trống bên cạnh điền đơn.
Cố vấn học tập nhận được một cuộc điện thoại liền rời phòng làm việc, thời gian vẫn còn sớm, mấy giảng viên khác trong văn phòng vẫn chưa đến, chỉ còn lại mỗi mình Tư Hoài.
Tư Hoài mới điền được một nửa, một tia âm khí lơ lửng trước mắt.
Cậu ngẩng đầu, thấy một bóng quen quen thuộc đang lủng lẳng trên trần văn phòng đối diện.
Tư Hoài đặt bút xuống, lớn tiếng gọi: “Diêu Tiền.”
Diêu Tiền giật mình, theo tiếng gọi quay người, lúc này mới nhìn thấy Tư Hoài.
“Tư đại sư!”
Hắn tiến lên hai bước, nhiệt độ xung quanh đột nhiên tăng lên, trên mặt liền xuất hiện cảm giác đau rát như bị thiêu đốt.
Diêu Tiền vội vã lui về phía sau, ngơ ngác nhìn Tư Hoài.
Tư Hoài nhìn thoáng qua văn phòng đối diện, thấy không có ai, mở miệng nói: “Cứ đứng ở đó đi.”
Diêu Tiền gật đầu, không chờ cậu mở miệng hỏi, đã lập tức giải thích lý do mình ở đây: “Hôm nay là ngày giỗ của tôi, tôi chỉ muốn tới xem Dương lão sư một chút thôi.”
“Dương lão sư có vẻ đã đổi phòng làm việc, tôi vẫn đang tìm xem.”
“Tư đại sư cậu yên tâm, tôi nhìn một cái rồi đi! Sẽ không quấy rầy đến người sống.”
Tư Hoài ồ một tiếng: “Ngày giỗ vui vẻ.”
Diêu Tiền cười toe toét: “Chung vui chung vui.”
Đơn đăng ký điền gần xong, Tư Hoài hỏi hắn: “Muốn Tiền, anh là học trò được Dương lão sư yêu thích, chắc hẳn anh biết rất nhiều về quản lý tài chính, quỹ, chứng khoán các loại phải không a?”
Diêu Tiền thật thà: “Hiểu thì hiểu, nhưng mà tài năng của tôi không bằng thầy đâu…”
Tư Hoài suy nghĩ một chút, nghiêm túc hỏi hắn: “Anh có thể dạy tôi không?”
Diêu Tiền khi còn sống từng làm gia sư, trợ giảng, nhưng không phải chuyên về dạy học, mặt khác, hắn hiện tại còn không thể tới gần Tư Hoài, biết dạy kiểu gì bây giờ….
Hắn suy nghĩ một hồi, ngập ngừng hỏi: “Nếu không tôi có thể trực tiếp giúp ngài quản lý tài chính nhé?”
Tư Hoài có chút do dự.
Diêu Tiền nhanh chóng hứa hẹn: “Tôi thề sẽ không làm chuyện khác — “
“Đó không phải là lý do.”
Tư Hoài cắt ngang, không nói nên lời: “Anh giúp tôi làm việc, là tôi phải trả lương cho anh sao…”
Trong khoảng thời gian này, cậu chỉ kiếm được ít tiền từ việc bán vài lá bùa. Hai đơn hàng lớn, thì một đơn thì lấy đồ, một đơn thì không lấy tiền.
Làm sao mà cậu có tiền để thuê nhân viên a?
Aizz…
“Tôi không cần tiền!”
Diêu Tiền vỗ ngực, kiêu ngạo nói: “Tôi là quỷ, không cần ăn uống, càng không dùng Nhân dân tệ!”
“Nếu ngài không ngại, đốt cho tôi ít tiền vàng là được rồi a.”
Tư Hoài ngộ ra, đúng vậy, tiền của quỷ khác với của con người mà.
Dù cậu ở dương gian là tên nghèo rớt, nhưng ở âm giới cậu lại là đại gia nha.
Đột nhiên giàu có a!
“Thành giao!”
“Bắt đầu từ ngày hôm nay, anh chính là thủ quỹ của Đạo Thiên Quan chúng ta!”
“Muốn Tiền, anh có điện thoại không?”
“Không nhưng tôi có thể dùng máy tính ở trong thư viện.”
Tư Hoài không nhịn được giơ ngón cái cho hắn, không hổ danh là quỷ thi của Đạo Thiên Quan bọn họ.
Đúng là biết tỉ mỉ tính toán.
Hành lang ngoài văn phòng vang lên một loạt tiếng bước chân.
Hướng Kỳ Tường xuất hiện ở cửa, nhìn vào bên trong, thấy chỉ có một mình Tư Hoài, nghi ngờ hỏi: “Tư ca, anh đang nói chuyện với ai vậy?”
“Cát Tường a.”
Tư Hoài chỉ văn phòng đối diện: “Nói chuyện với Muốn Tiền nha.”
“Hắn là quỷ thủ quỹ mới tuyển của đạo quán bọn tôi.”
Hướng Kỳ Tường sửng sốt một lát, quay người nhìn thử.
Không có gì mà.
Cậu ta không có mắt âm dương, không thể nhìn thấy Diêu Tiền.
Diêu Tiền lịch sự giới thiệu bản thân: “Xin chào, tôi tên là Diêu Tiền, à không đúng, bây giờ là Muốn Tiền.”
Tư Hoài ồ một tiếng.
Đã không thấy lại càng không nghe được nha.
Hướng Kỳ Tường quay đầu: “Tư ca, hắn nói cái gì thế?”
Tư Hoài: “Anh ta nói anh bây giờ tên là Muốn Tiền.”
Bây giờ tên là Muốn Tiền?
Vậy tên không phải là Muốn Tiền?
Nhớ tới việc Tư ca không nhớ được tên người khác, Hướng Kỳ Tường mở to hai mắt, nhìn chằm chằm không khí phòng đối diện.
Giỏi thật, trực tiếp sửa tên người ta luôn.
Thật biết nịnh hót a!
Không biết dùng thủ đoạn gì để lừa gạt Tư ca thuê hắn…
Hướng Kỳ Tường hắng giọng, nghiêm túc nói với Tư Hoài: “Tư ca! Bắt đầu từ hôm nay nhũ danh của em sẽ là Cát Tường!”
Tư Hoài liếc cậu ta một cái, không hiểu đứa nhỏ này lại đang nói nhảm nhí cái gì.
Không phải ngay từ đầu đã tên là Cát Tường rồi sao.
… …
Phòng học
Đổng Đại Sơn chiếm chỗ ngay hàng cuối cùng, Tư Hoài đi vào cũng không thu hút sự chú ý của giảng viên.
Trái lại là Đổng Đại Sơn, nhìn thấy quyển sổ đỏ trong tay cậu liền hét lớn: “VL.”
Dương lão sư trên bục giảng quay lại: “Bạn sinh viên kia, em có vấn đề gì không?”
“Không có, không có ạ.”
Đổng Đại Sơn liên tục lắc đầu, chờ Dương lão sư dời mắt đi, liền đấm một phát vào vai Tư Hoài: “Thằng nhóc này, cậu thế mà thật sự kết hôn rồi?”
Tư Hoài ừ một tiếng.
Đổng Đại Sơn tò mò mở ra xem một chút: “Là đàn ông sao?”
“Tôi còn tưởng cậu thích con gái chứ.”
Tư Hoài mặt không biến sắc: “Làm người đừng nên nông cạn, cũng đừng phán xét giới tính nha.”
Với điều kiện của Lục Tu Chi, đừng nói là đàn ông, là quỷ cậu cũng có thể.
Đổng Đại Sơn: “…”
Cậu ta nhìn chằm chằm vào đầu Lục Tu Chi một lát, không nhịn được hỏi: “Chụp ảnh đăng ký kết hôn còn có thể đội tóc giả sao?”
Tư Hoài: “?”
Đổng Đại Sơn gãi đầu một cái: “Không phải nói đối tượng của cậu là Phật tử sao?”
Tư Hoài suy nghĩ một chút: “Hẳn là đã hoàn tục gần đây rồi.”
Nhân tiện thay Lục Tu Chi giải thích một câu: “Tóc anh ấy là thật đó.”
Đổng Đại Sơn tò mò hỏi: “Khi nào các cậu làm đám cưới?”
“Tôi có phải nên gửi phong bì không?”
Tư Hoài không chút khách khí, chìa tay: “Cậu có thể đưa cho tôi ngay bây giờ nha.”
Hai người trò chuyện một lúc, Lý Văn Soái ngồi trước không chịu nổi, khó chịu quay đầu lại: “Tôi muốn trật tự nghe giảng.”
Tư Hoài và Đổng Đại Sơn liếc mắt nhìn nhau, không nói nữa.
“Tiết này sẽ giảng về chương 3, trọng điểm là phân tích hành vi của người tiêu dùng…”
Nhìn thấy Đổng Đại Sơn đang đọc giáo trình kinh tế học, Tư Hoài sửng sốt một chút, ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện người đứng trên bục giảng chính là Dương lão sư.
Cậu đang ở trong phòng, Muốn Tiền hiện tại muốn vào cũng không được.
Vì nghĩ cho sức khỏe tinh thần của nhân viên mới, Tư Hoài quyết đoán nhấc balo lên, chuẩn bị chuồn ra khỏi lớp.
Đổng Đại Sơn kéo dây balo của cậu, hạ thấp giọng: “Tư Hoài cậu định đi đâu?”
Tư Hoài tự tin nói: “Ra ngoài một chút.”
“Hãy để lại không gian cho những người cần, kể cả quỷ.”
“…”
Tư Hoài vừa mới đi, Diêu Tiền liền âm thầm bay vào phòng học.
Tiếng chuông tan học vừa vang lên, Lý Văn Soái lập tức chạy lên trên bục giảng, níu lấy Dương lão sư: “Thưa thầy, câu này này em không hiểu lắm.”
Câu hỏi rất đơn giản, Dương lão sư khẽ cau mày, kiên nhẫn giảng giải: “Mở trang 65 trong sách…”
“Dạo này cậu có lướt diễn đàn không?”
“Không, có dưa à?”
“Trước đó không phải là có quỷ sao, sau đó hình như là bị quan chủ Đạo Thiên Quan giải quyết rồi.”
“Đạo Thiên Quan?”
“Nghe nói rất lợi hại, chủ tịch Hội sinh viên cũng đi tìm đấy…”
Dương lão sư liếc nhìn nhóm sinh viên đang tám chuyện.
Biết được mối quan hệ của Tư Hoài và Đạo Thiên Quan, Lý Văn Soái lập tức nói với Dương lão sư: “Thầy ơi, đạo quan này hình như là lừa người, suốt ngày tuyên truyền mấy trò phong kiến mê tín, làm bùa chú này nọ.”
Diêu Tiền đang đợi ở một bên tức giận đến mức đá hắn ta., dám nói xấu Tư đại sư này!
Lý Văn Soái thân thể run lên, nói tiếp: “Lão sư, đây là bài tập em làm — “
Hắn ta mở sách giáo khoa, bài tập chương 3 trống không.
Lý Văn Soái thốt lên: “Sao lại thế này!”
“Em rõ ràng đã làm ở nhà rồi mà!”
Diêu Tiền cười lạnh một tiếng, còn dám nói dối, rõ ràng là đến lớp học mới làm.
Lý Văn Soái không thể tin được, hắn lật qua lật lại bài tập hai chương trước.
Nó cũng trống không.
Tại sao lại trắng tinh thế này!
Hắn ta kinh hãi lẩm bẩm: “Nhất định là tên lừa đảo Tư Hoài kia dùng bùa che mắt!”
Dương lão sư nhíu mày: “Tôi còn có việc, lần sau bài tập làm xong rồi hãy hỏi tôi.”
Nói xong, ông cầm sách và cốc trà rời đi.
Trở lại văn phòng, Dương Kiến Đức mở máy tính ra, lên mạng tìm Đạo Thiên Quan.
Không có nội dung trên baike, link đều ở bài đăng trên diễn đàn.
Ông suy nghĩ một lát, bấm vào trang web chính thức của Hiệp hội Đạo giáo Hoa quốc, tiếp tục tìm Đạo Thiên Quan.
Không có trong danh sách đạo quán đã thành lập, chỉ có một thông báo đang chờ phê duyệt.
Dương Kiến Đức đọc toàn bộ bài viết, sau khi xác định Đạo Thiên Quan không phải là đạo quán lừa gạt, mà là một đạo quán mới nổi hợp pháp, ông liền bấm số điện thoại ghi trên thông báo.”
“Xin chào, ngài là quan chủ của Đạo Thiên quan sao?”
“Đúng vậy.”
Tư Hoài một tay ôm chu sa vừa được gửi chuyển phát nhanh, một tay nhận điện thoại: “Ai vậy?”
“Tôi họ Dương, xin hỏi ngài hiện tại có tiện nghe điện thoại không? Bạn của tôi xảy ra một ít chuyện, tôi muốn nhờ ngài tư vấn một chút, xem có phải hiện tượng siêu nhiên hay không?”
Tư Hoài đáp một tiếng: “Tôi rảnh.”
Giọng nói này hơi quen quen, ông không nhớ mình đã từng nghe ở đâu.
“Chuyện là như này: Cách đây một tháng, sức khỏe của bạn tôi đột nhiên trở nên tồi tệ. Ngày nào cũng gặp ác mộng. Ông ấy đến bệnh viện kiểm tra nhưng không phát hiện vấn đề gì.”
“Gần đây sức khỏe ngày càng tồi tệ, trông như một người khác vậy. Tinh thần cũng không ổn, luôn cảm thấy người vợ mất từ nhiều năm trước vẫn còn sống, bệnh viện vẫn không kiểm tra được bệnh gì.”
Tư Hoài nhớ lại lời Lục Tu Chi từng nói, học theo: “Bạn của ông có phải đã từng đi đâu? Hay mua thứ gì không?”
“Một tháng trước có đi một chuyến đến nông thôn, còn mang về mấy món đồ cổ.”
Tình tiết này hình như đã từng nghe rồi nha.
Tư Hoài nhướn mày, tiếp tục hỏi: “Là đồ cổ từ thời nhà Tống? Một trong số đó có đồ như một cái bình?”
“Xin chờ một chút, để tôi kiểm tra lại ảnh.”
“Đúng, quả thật là có một cái bình.”
Tư Hoài vui vẻ, trước đó cậu từng điều tra, bình hồn luôn là một cặp khi dùng để chôn cất.
Trên tay Cát Tường chỉ có một, không ngờ một chủ nhân khác của bình hồn cũng lại tìm tới cậu.
Bắt Ngũ Kỳ quỷ, cậu vẫn có kinh nghiệm đó nha.
“Chính xác là sự kiện siêu nhiên không sai. Ông cần phục vụ tận nơi chứ?”
“Xin hỏi ngài thời gian nào thì rảnh?”
“Tôi lúc nào cũng rảnh.”
Ngũ Kỳ quỷ phải giờ Tý mới xuất hiện, Tư Hoài suy nghĩ một chút: “Tối nay được chứ?”
“Được, địa chỉ tôi sẽ nhắn tin cho ngài.”
Tư Hoài: “Còn chuyện gì khác không?”
Đầu kia điện thoại trầm mặc chốc lát, do dự nói: “Thực không dám giấu, bạn của tôi không tin vào quỷ thần, hơn nữa cậu ta còn có chút cứng đầu.”
“Có thể làm phiền ngài đóng giả một chút không…”
Tư Hoài đáp: “Đương nhiên có thể, nhưng đây là dịch vụ trả phí.”
“Vậy thì tốt, ngài có thể giả dạng làm sinh viên của đại học Thương Dương không?”
Tư Hoài sửng sốt: “Tôi chính là sinh viên đại học Thương Dương.”
“Ngài nhập diễn thật nhanh đó.”
Edit/Beta: HeHe