Tuy trong lòng Từ Tử Thanh có nghi ngờ, nhưng cũng không đưa ý thức vào nhẫn hỏi han. Vì chân tướng vụ việc vẫn chưa rõ, hắn càng phải cẩn thận hơn mới được.
Đang lúc hắn âm thầm lo lắng rối rắm, khi ngẩng đầu lên, hắn nhìn thấy có người từ xa xa bước tới. Người đi trước mặc cẩm y khoan tụ (tay áo rộng), tư thế thong dong phóng khoáng, vừa có vẻ đẹp của tiên gia, lại vừa có nét phong lưu của công tử. Đó chính là người trông cửa Thăng Long Môn Kim đan chân nhân Đường Văn Phi. Bên cạnh hắn là hai người, một ăn mặc xa hoa, vẻ mặt ngạo mạn, một mặc áo xám đơn giản, phong thái trầm ổn. Chính là cháu chắt của tông chủ Vô Lượng tông Hồ Quang Viễn và thiên tài chân chính của tông phái họ, tu vi gần Luyện khí tầng mười, Trương Trì.
Hồ Quang Viễn và Trương Trì hiển nhiên là vừa thấy chuyện này đã đi thông báo cho Đường Văn Phi biết, cho nên mới cùng Đường Văn Phi đến đây. Cũng không biết Đường Văn Phi sẽ xử lý chuyện này như thế nào nữa.
Mọi người thấy Kim đan chân nhân đến, đều ngừng nói chuyện, hành lễ chào hỏi: “Đường tiền bối.”
Đường Văn Phi phất tay: “Để ta xem xem đã.”
Các tu sĩ vội tránh ra, để Đường Văn Phi tới gần. Đường Văn Phi đi đến gần xác chết Phương trưởng lão, cúi đầu quan sát, sau đó nhíu mày lại.
Các tu sĩ thấy vẻ mặt này của hắn, trong lòng bỗng lo lắng. Có thể khiến người trông cửa nhíu mày, chuyện này chẳng lẽ khó giải quyết lắm sao? Hay là... còn có nguyên nhân gì khác nữa? Phút chốc, trong đầu mọi người xẹt qua vô số ý tưởng, đều có suy đoán của riêng mình.
Vẻ mặt Đường Văn Phi ngưng trọng, nói: “Phương trưởng lão bị kiếm cương chém chết.”
Kiếm cương!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play