Lúc nãy Từ Tử Thanh vì lễ phép nên chỉ đơn giản nhìn xem qua, cũng chỉ nhìn ra được tình hình bị thương chung chung, còn chỗ nào nghiêm trọng, không nghiêm trọng còn cần Trác Hàm Nhạn tự mình tìm hiểu mới được. Trác Hàm Nhạn lập tức vận chuyển linh lực, rất nhanh đã tìm ra được năm huyệt khiếu bị tổn thương nghiêm trọng nhất trên kinh mạch, lần lượt là huyệt tâm du, huyệt chí thất, huyệt kiên tỉnh, huyệt thái uyên và huyệt cưu vĩ.
Sau khi chỉ rõ ra, Từ Tử Thanh khoanh chân ngồi đối diện Trác Hàm Nhạn, vì nàng là nữ tử, những huyệt khiếu cũng tương đối bí ẩn, hắn chỉ đặt tay đến gần huyệt tâm du thôi, không hề đụng chạm da thịt gì cả. Sau đó Từ Tử Thanh yên lặng vận chuyển linh lực, thoáng chốc, trong lòng bàn tay xuất hiện một luồng sáng xanh rực rỡ, vô cùng tinh thuần, tràn ngập sức sống.
Các tu sĩ nhìn thấy, đều kinh ngạc trong lòng. Lúc trước tuy biết đan linh căn cực kỳ phi phàm, lại không ngờ lúc này được nhìn thấy vẫn cảm thấy bất ngờ, trong lòng cũng sinh ra chút hâm mộ. Cũng may lúc này mọi người chỉ lo lắng vết thương của Trác Hàm Nhạn nên mới đúng lúc áp chế tâm trạng dao động, không sinh ra tâm ma. Chỉ mỗi mình Túc Hãn là đan linh căn mới không bị chuyện này ảnh hưởng, mắt nhìn Trác Hàm Nhạn một lúc, lại nhìn Từ Tử Thanh một lúc, trong lòng chỉ mong chờ sư tỷ mau khỏi.
Từ Tử Thanh cũng không có tâm trí quan tâm tâm trạng người xung quanh, sau khi vào đại thế giới, sẽ vào sư môn bạn tốt, Ngũ Lăng Tiên Môn, chỉ sợ không thể cùng tiến cùng lui với Tán tu minh được. Mà sau khi hắn kết bạn với Túc Hãn, cũng coi như được Tán tu minh che chở qua, sao không nhân cơ hội này báo đáp phần ân tình này? Nếu hắn đủ sức làm tự nhiên là hết sức giúp đỡ rồi.
Các tu sĩ cũng nhận ra, thiếu niên thanh sam này không chỉ có linh lực vô cùng tinh khiết, mà sức khống chế linh lực cũng có thể nói là cực kỳ chính xác. Động tác của hắn cực nhanh, lòng bàn tay vừa xuất hiện ánh sáng xanh thì đã nhanh chóng đưa vào một huyệt khiếu, cơ thể thoáng cử động, vẫn là tư thế ngồi khoanh chân, nhưng vị trí đã từ trước mặt Trác Hàm Nhạn chuyển sang bên sườn phải, lại tạo ra một luồng sáng xanh đưa linh lực vào một huyệt khiếu khác.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Từ Tử Thanh đã chuyển vài vòng xung quanh Trác Hàm Nhạn, ánh sáng xanh cũng vừa đưa một luồng lại tiếp một luồng, không chút tiếc lượng linh lực hao phí. Tiếp theo sau, các tu sĩ chỉ thấy bóng xanh mơ hồ của Từ Tử Thanh, linh lực ất mộc cũng tụ lại thành một quả cầu sáng, nhanh đến không thể nhìn rõ. Cứ như vậy qua một canh giờ, động tác của Từ Tử Thanh mới chậm lại. Lúc này Túc Hãn mới thấy trên trán Từ Tử Thanh đã thấm ướt mồ hôi lạnh.
“Tử Thanh huynh, huynh nghỉ ngơi một lúc đi.” Túc Hãn nhịn không được mở miệng, cảm thấy có chút xấu hổ.
Kỳ thật lúc trước gặp phải Huyết ma, hắn đã được vị đạo huynh này cứu vài lần, sau đó mời người này gia nhập Tán tu minh cũng là có chút kế hoạch, chút ân tình cỏn con này không tính là gì cả. Bây giờ hắn mặc dù nhận Từ Tử Thanh là bạn tốt, là huynh trưởng của mình, nhưng lại không đúng lúc phát giác dị trạng của Từ Tử Thanh, thật sự là trong lòng có chút bất an.
Từ Tử Thanh hít sâu một hơi, cười cười, nói: “Vậy huynh nghỉ một lúc.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT