Hang động không lớn, ngoại trừ cánh cửa rộng cỡ một người đi vào ra, bên trong động rộng chừng mười mét. Nhưng linh khí trong hang động còn nồng đậm dồi dào hơn ở bên ngoài nhiều.
Từ Tử Thanh đi vào, khoanh chân ngồi xuống bồ đoàn đặt bên trong, rồi nâng tay tạo ra một tầng cấm chế, hoàn toàn đóng kín hang động này. Nhưng hắn còn chưa kịp nhập định thì đã có thêm hai luồng sáng vàng kim sắc bén đột ngột xuất hiện, đánh lên cấm chế mà hắn tạo ra. Thoáng chốc, trên cấm chế lại phát ra thêm một tầng sáng vàng kim, cũng tăng lên sát ý của nó. Đồng thời, một bóng trắng xuất hiện, không biết khi nào thì đã ngồi trước mặt Từ Tử Thanh.
Từ Tử Thanh kinh ngạc hỏi: “Vân huynh?” Rồi lập tức ngồi ngay ngắn lại.
Lúc trước Vân Liệt rất ít khi chủ động xuất hiện, nhưng một khi xuất hiện, vậy thì là hắn có chỗ nào không ổn, mà lần này nguyên nhân chắc cũng không khác. Vì vậy hắn tự động kiểm điểm bản thân mình trước.
Vân Liệt thấy hắn nghiêm túc như vậy, ánh mắt khẽ dao động, lại mở miệng nói: “Không phải là vì hành động lời nói của ngươi có chỗ không ổn, ngươi không cần như vậy.”
Từ Tử Thanh xấu hổ, ho khan một tiếng: “.... Là ta hiểu lầm.” Lại hỏi, “Vân huynh có chuyện muốn nói với ta?”
Vân Liệt nói: “Chuyện trong lòng ngươi, có thể nói ra.”
Từ Tử Thanh ngẩn ra, trong lòng bỗng ấm áp: “Thì ra Vân huynh biết ta....”
Vẻ mặt Vân Liệt vẫn lạnh như băng, giọng điệu cũng không dao động: “Sau này ngươi Trúc cơ rồi sẽ thành người Tiểu Trúc Phong ta. Đều là đồng môn, lại thêm ngươi ta quen biết đã lâu, ngươi không cần suy nghĩ quá nhiều.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play