Đường Văn Phi thấy vậy, cũng nở một nụ cười, liên tục nói ba tiếng: “Tốt! Tốt! Rất tốt!” Hắn cười nói: “Các ngươi có được tu vi như vậy, rất tốt, đều đứng qua bên đó đi.”
Mười vị thiên tài nghe xong lời này, đều vui vẻ chắp tay chào, sau đó đi qua đứng bên cạnh sáu người kia. Mười người vừa xuống, lại có thêm mười người bước lên, lần này có năm người đạt được ánh sáng đỏ thẫm, năm người khác thì màu đỏ vừa, màu sắc cũng gần gần giống nhau. Qua vài vòng mười người, màu sắc mà Tụ linh thông bảo phát ra mới dần dần biến thành đỏ nhạt.
Những người cuối cùng này đều là những người có tu vi khó khăn lắm mới vượt qua Luyện khí tầng chín, căn cơ không ổn, không thể bằng được những người đầu tiên. Nhưng có vẻ như họ đã sớm chuẩn bị tinh thần, những tu sĩ bị loại bỏ cũng không oán giận, trong lòng mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng cũng hiểu được mình không bằng người khác, cũng đành chịu thua. Điều nên làm bây giờ chính là lợi dụng những ngày còn lại ở gần linh mạch tu hành, cũng coi như không uổng công đến đây.
Tán tu minh tổng cộng có tám người tham gia, ngoại trừ Từ Tử Thanh, Túc Hãn và Trác Hàm Nhạn ra, năm người còn lại thì Nhiễm Tinh Kiếm có tu vi gần đạt đến Luyện khí tầng mười, bốn người còn lại đều khiến Tụ linh thông bảo biến thành màu đỏ vừa.... Vì vậy tất cả đều được giữ lại, không ai phải ảm đạm quay về cả. Túc Hãn thân là Thiếu minh chủ, tự nhiên cũng rất tự hào, cùng Từ Tử Thanh nhìn nhau, ai cũng vẻ mặt rạng ngời.
Chờ tất cả mọi người so văn xong, Đường Văn Phi vốn muốn nói, lại bị người khác lên tiếng cắt đứt: “Từ Tử Thanh đạo hữu tuy là dựa vào linh căn tham gia, nhưng tu vi cũng là Luyện khí tầng chín, sao không đến Tụ linh thông bảo thử một lần?”
Từ Tử Thanh cũng không ngờ có người chỉ mặt nói tên mình ra, có chút khó hiểu.
Túc Hãn theo giọng nói nhìn qua, nhíu mày nói: “Thì ra là người của Vô Lượng tông, khó trách đáng ghét đến vậy!”
Từ Tử Thanh cũng nghe qua một ít chuyện của Vô Lượng tông. Trước kia khi còn chưa có Tán tu minh, tông phái này đã một mình chiếm toàn bộ Thượng Lô châu, là một đại phái hạng nhất. Sau đó Minh tổ Tán tu minh lập ra Tán tu minh, vì tranh đoạt tài nguyên, nên có chút xích mích với tông phái này. Vô số năm trôi qua, Tán tu minh cắm rễ vững chắc ở Thượng Lô châu, Vô Lượng tông càng thêm không thích Tán tu minh, mặc dù không đến nỗi ta sống ngươi chết, nhưng cũng thường xuyên xung đột với nhau.
Từ Tử Thanh quay đầu lại nhìn, quả nhiên thấy một thanh niên mặc hoa phục ngạo mạn, hắn nhớ rõ, người này lúc nãy khiến Tụ linh thông bảo phát ra ánh sáng đỏ nhạt, tự nhiên là không thể lưu lại. Lúc này ăn nói khiêu khích như vậy, chắc cũng là không sợ người của đại thế giới trách cứ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT