Mở mắt ra, Từ Tử Thanh liền thấy nam tử áo trắng vẫn ngồi ngay ngắn ngay đối diện, cũng y như hôm qua khi hắn chưa nhập định, vẻ mặt lạnh như băng, vững chắc như núi. Hắn có chút kinh ngạc, Vân huynh không trở vào nhẫn sao? Chưa kịp nghĩ thêm thì cấm chế đã bị người động vào. Vân Liệt phất tay áo một cái, ánh sáng vàng kim lạnh lẽo trên cấm chế biến mất, người cũng biến mất. Từ Tử Thanh mới thu hồi cấm chế, quả nhiên, chỉ có Túc Hãn mới đến tìm hắn thôi.
Chỉ thấy thiếu niên hồng y đạp phi kiếm đỏ lửa đưa đầu vào, nụ cười trẻ con, mặt mày như họa: “Tử Thanh huynh, đêm qua cảm thấy như thế nào?”
Từ Tử Thanh cười: “Lúc nãy vẫn còn nhập định, không nghe được đệ gọi huynh, thật có lỗi.”
Túc Hãn cũng cười nói: “Biết huynh chăm chỉ rồi, là đệ đến quấy rầy huynh.”
Từ Tử Thanh lắc đầu: “Không quấy rầy gì cả, A Hãn hiền đệ tới tìm ta có việc gì à?”
Túc Hãn thở dài: “Hôm nay bắt đầu so võ, đệ đến tìm huynh đi xem xem, mở mang kiến thức, Tử Thanh huynh thấy thế nào?”
Từ Tử Thanh nghĩ một lúc, rồi nói: “Cũng tốt. Lần này có rất nhiều đệ tử thiên tài đến so tài với nhau, chúng ta có thể học tập họ một chút.”
Túc Hãn gật gật đầu: “Đúng vậy đấy.”
Hai người đã quyết định có thể ở lại, đi xem người ta so võ cũng có thể tích lũy thêm kinh nghiệm. Hai người thảo luận xong, Từ Tử Thanh đứng dậy, bước ra ngoài, dưới chân cũng tự nhiên xuất hiện phiến lá di chuyển. Linh khí bên ngoài không dồi dào như ở trong động, vừa mới bước ra đã cảm thấy có chút không thoải mái rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT