Từ Tử Đường cũng thở dài một tiếng: “Tộc huynh là người nhà họ Từ?”
Từ Tử Thanh đáp: “Phải.”
Sắc mặt Từ Tử Đường thay đổi: “Bảy năm trước, tộc huynh làm việc ở vườn Bách thảo?”
Từ Tử Thanh lại đáp: “Phải.”
Từ Tử Đường im lặng. Thật lâu sau, nàng mới hỏi: “Huynh trưởng ta từ ở trong bí cảnh.... vì một người mà bị áp chế, người nọ là tộc huynh?”
Từ Tử Thanh nhìn Từ Tử Đường, gật nhẹ đầu: “.... Phải.”
Ba câu hỏi qua đi, Từ Tử Đường không biết phải tiếp tục như thế nào nữa.
Từ Tử Thanh biết tính tình nàng xưa nay đều cao ngạo, thường không nói nhiều. Nhưng chuyện nhà họ Từ đã sớm chấm dứt trong lòng Từ Tử Thanh, còn với nhà họ Từ, thì vẫn chưa kết thúc. Cho nên lúc này, hắn cần nói rõ ra hết.
“Tử Đường cô nương, bảy năm trước trong bí cảnh, lệnh huynh vì gia tộc mà từ bỏ ta, trong lòng ta không chút oán hận, chỉ coi như trả lại ân sinh dưỡng của nhà họ Từ.” Từ Tử Thanh chậm rãi nói, “Hai năm trước trong bí cảnh, ta không chỉ cứu mỗi mình cô nương, cũng không phải chỉ cứu mỗi người nhà họ Từ, nhưng lúc đó chỉ vì mềm lòng mà ra tay, không đáng giá nhắc tới.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play