Người tu tập Mê tâm thuật thường dùng dáng vẻ, giọng nói, cử chỉ mê hoặc người khác, nếu tập đến chuyên sâu thì chỉ cần một cái nhíu mày một nụ cười đều có thể thương tổn người khác. Thậm chí còn có thể ngưng tụ thuật pháp thành thần thông Mê tâm, dụ dỗ người khác, hộ thân cho mình.
Ả chân nhân kia vừa gặp đã dùng loại thần thông này với Từ Tử Thanh, giờ phát hiện không hiệu quả liền không cam lòng, ra tay càng thêm nặng, thần thông vừa ra, uy lực cũng càng mạnh. Ả này có địa vị rất cao trong Như Ý tiên trang, bình thường thích làm theo ý mình, dù rằng biết hai người trước mặt này là khách đến thăm cũng không nể mặt, xuống tay không hề biết nặng nhẹ.
Chỉ tiếc ả ra tay, người khác cũng chưa chắc thuận theo để nàng thương tổn, cho nên dù Từ Tử Thanh không thể ngăn cản được thì sư huynh hắn cũng không phải người dễ dàng để người khác khi dễ. Cho nên Vân Liệt không hề lưu tình, kiếm ý bắn ra, va chạm với thần thông Mê tâm thuật, mạnh mẽ chém nát nó thành từng mảnh. Uy lực của kiếm ý vẫn không giảm, phóng thẳng đến mặt ả chân nhân kia!
Tuy cùng là loại thần thông công kích thần hồn, nhưng kiếm ý mạnh hơn Mê tâm thuật kia rất nhiều. Cho nên, ả chân nhân kia lập tức cảm thấy nguyên thần trong thức hải rung động, thậm chí trở nên đau đớn! Ả cảm thấy đầu đau đến muốn nổ tung, sắc mặt trắng bệch, khóe môi trào ra máu, nhìn rất đáng sợ. Nếu nói ban nãy ả cảm thấy không cam lòng thì bây giờ đã biến thành tức giận. Ả oán hận lau máu bên môi, mở miệng nói: “Ở đâu tới tiểu tử nông thôn, dám ở tiên trang ta ra tay với Tố Nữ Sử, không muốn sống nữa sao!”
Từ Tử Thanh nghe vậy thì ngẩn ra, ấn tượng với Kim đan chân nhân này càng tệ thêm vài phần. Hắn tu hành nhiều năm, đã sớm không giống năm xưa không chỗ nương tựa, thực lực yếu thấp nữa, cho dù đối mặt Kim đan chân nhân, hắn cũng không thể để người ta vũ nhục sư huynh thân cận mình. Lúc này liền đáp trả: “Người tới là khách, chân nhân vừa gặp mặt đã ra tay giết hại, chẳng lẽ đây là lễ nghĩa đãi khách của Như Ý tiên trang sao?”
Ả kia vốn đang tức hận Vân Liệt, nay nghe Từ Tử Thanh mở miệng, giận quá thành cười: “Ngươi chỉ là một con kiến Trúc cơ kỳ mà dám nói ẩu nói tả một chân nhân như vậy thì nói gì đến lễ nghĩa nữa? Tố Phù Dung ta hôm nay sẽ thay sư tôn ngươi dạy dỗ, để ngươi không dám vô lễ làm càn, vô cớ rước lấy họa sát thân!”
Ả vừa nói xong thì tay cầm một cây kim dài một tấc phóng thẳng về phía ngực Từ Tử Thanh. Kim vừa xuất hiện, gió gào thét, uy thế cường đại đập thẳng vào mặt, bên trong có ẩn giấu mùi hương ngọt ngào, khiến người vừa ngửi liền cảm thấy đầu chóng mắt hoa muốn ngất đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play