Từ Tử Thanh ngồi xuống, ván cờ vẫn chưa chấm dứt, hắn tự nhiên phải chờ sư huynh trở về tiếp tục đánh cho xong. Hắn chăm chăm nhìn những quân cờ đen trắng trên bàn cờ, trầm tư suy nghĩ. Nhưng không biết vì sao lại không tập trung được, vốn muốn suy nghĩ nước cờ lại vẫn không thể nghĩ được, ngược lại còn có chút hỗn loạn.
Đánh cờ đánh cờ, vốn chính phải cùng tri kỷ bạn tốt đánh cờ, bây giờ chỉ có một mình, thì còn gì thú vị nữa? Nghĩ nghĩ, hắn lại bỏ quân cờ lại vào hộp cờ, không nhìn nữa. Ngồi ngẩn ra một lúc, trong lòng Từ Tử Thanh lướt qua rất nhiều suy nghĩ rối như tơ vò, trong phút chốc không thể tìm ra được ngọn nguồn, chỉ cảm thấy rất buồn phiền, không biết phải làm sao cả. Chơi cờ không thể bình tâm, dù có suy nghĩ muốn ngồi ngẫm thế cờ cũng không được.
Từ Tử Thanh tu tiên đạo, chú ý lòng bình thản tự nhiên, nếu lúc này không thể bình tĩnh suy nghĩ thì không cần miễn cưỡng nữa. Hắn nghĩ nghĩ, sư huynh chỉ nói không được đi ra ngoài, mình ở trong sân đi dạo cũng không phải không được. Ra ngoài hít thở không khí một lúc có thể thả lỏng người, có lẽ sẽ không buồn bực phiền muộn nữa.
Sau khi quyết định, Từ Tử Thanh liền mở cửa đi ra ngoài sân dạo quanh. Trên bầu trời đêm, ánh sao lấp lánh, trong sân có trồng không ít loài hoa quý hiếm, cách trang trí cũng rất tinh xảo. Mùi hoa thơm ngát lượn lờ xung quanh, mỗi lần hít thở đều cảm nhận được linh khí xộc vào mũi, thấm vào ruột gan, cả người đều thoải mái sung sướng.
Đi vòng quanh sân một vòng, Từ Tử Thanh bỗng nhớ đến chuyện mười năm trước. Khi đó hắn chỉ là một người con dòng nhánh họ Từ ở tiểu thế giới Hạo Thiên, thân phận lúc đó dù rất cao, nhưng cũng chỉ là một nhân vật nhỏ nhoi, lúc đó chỉ nghĩ cả đời hẳn phải sống trong nông trang sơn thôn, không nghĩ qua đánh bậy đánh bạ lại bước lên con đường tu tiên. Năm đó hắn vừa rời khỏi nông trang, trong buổi chiều đầu tiến đến nhà phụ, hắn cũng ở trong một sân nhỏ như vậy nhỉ?
Sân nhỏ khi đó mặc dù rất yên lặng, nhưng lại không có vẻ tinh xảo thoát tục tuyệt diệu như sân nhỏ hiện giờ. Năm ấy hắn cũng chỉ là một thằng nhóc nhỏ tuổi, một thiếu niên trọng sinh sống ở nông thôn, bây giờ, hắn bất tri bất giác đã thành đệ tử thân truyền của Tiên môn nhị phẩm đại thế giới. Tu vi còn lên đến Trúc cơ đỉnh phong, thân phận cách biệt có thể nói là xa như trời với đất, sao có thể không khiến lòng người cảm thán chứ?
Một năm sau đó, hắn gặp phải nguy hiểm, lại quen biết “Vân huynh” trở thành sư huynh hiện giờ, đây chính là một đoạn kỳ duyên. Cứ vậy nhớ lại đủ loại hồi ức bao năm, trong lòng bỗng giật mình. Đột nhiên, trong lòng Từ Tử Thanh bỗng xao động, hắn ngẩng đầu lên nhìn. Ngoài cửa sân, nam tử áo trắng từ từ đi tới, ánh trăng mờ ảo chiếu lên người y cũng không khiến cho khí chất người nọ trở nên ấm áp, mà cả người vẫn lạnh như băng, ngăn người ngoài ngàn dặm. Từ Tử Thanh không tự giác nhìn hai bên, cũng không thấy người nào khác nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT