Sáng sớm hôm nay, Nghênh Tiên Đường lục tục tới rất nhiều người.
Ở ngoại môn ngoại trừ người núi Bách Công ra thì các đệ tử khác không cần ăn mặc giống nhau, nên mỗi người đều ăn mặc theo ý mình. Có người mặc đơn giản một màu, có người chọn những bộ trang phục rực rỡ, nhưng đều vô cùng gọn gàng ngăn nắp, không hề có chút thất lễ. Vân Liệt và Từ Tử Thanh một người mặc hắc y, một người mặc thanh sam, lần này hai người đều không giống lần trước ngồi trên đại bàng bay trên cao, mà sóng vai đứng bên cạnh. Đường chủ Chưởng sự đường và các quản sự, trưởng lão khác cũng không có mặt, không biết đi đâu nữa rồi.
Tầm mắt Từ Tử Thanh nhìn lướt qua đám đông, sau đó dừng lại trên người một thiếu niên hồng y phấn chấn. Thiếu niên đó chính là Túc Hãn đã lâu không thấy. Túc Hãn lúc này đang nghiêng đầu nói chuyện với Trác Hàm Nhạn bên cạnh, sau đó như cảm nhận được điều gì, quay đầu lại. Ánh mắt hai người chạm vào nhau, Túc Hãn ngẩn ra, sau đó là khó che giấu vẻ vui mừng trên mặt. Từ Tử Thanh nhìn Túc Hãn, cũng mỉm cười đáp lại. Hắn nhìn xung quanh Túc Hãn, nhanh chóng thấy được Điêu Tử Mặc, La Hống, Nhiễm Tinh Kiếm, xem ra họ đều được xếp vào nhóm sẽ trở thành đệ tử nội môn. Nhưng không thấy những hài đồng đi theo, chắc là tâm tính và ngộ tính có thiếu sót gì đó mới vào không được. Túc Hãn thấy Từ Tử Thanh, nhanh chóng báo cho đám người Trác Hàm Nhạn, vì vậy Từ Tử Thanh khó tránh phải đưa mắt chào hỏi họ. Từ Tử Thanh thấy mọi người đều mạnh khỏe cũng yên tâm hơn, không nhìn lâu, thoải mái đứng bên cạnh Vân Liệt.
Chỉ một lúc sau, không trung liền xuất hiện linh cầm đang bay tới. Trên linh cầm có bóng người hoặc đứng hoặc ngồi, tay áo phấp phới, theo gió bay đến, trông vô cùng phóng khoáng tự nhiên. Từ Tử Thanh ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện không ít hơi thở sâu khó lường. Do thường xuyên ở cùng Vân Liệt, nên hắn biết rõ cảm giác áp bách Kim đan chân nhân phát ra, nhưng một số hơi thở trong đó lại không cao tới Kim đan chân nhân…. Tông môn có quy định, không phải Kim đan chân nhân không thể thu đồ đệ, đã không phải là Kim đan chân nhân sao lại đến đây chứ?
Hắn còn đang khó hiểu từ chợt nghe trên không trung truyền xuống một giọng nói: “Ai là Điêu Tử Mặc? Mau mau bước ra!”
Tiếng nói kia như xa như gần, đến màng nhĩ của mọi người thì biến thành tiếng sấm ầm ầm. Từ Tử Thanh kinh ngạc, hắn không nghĩ tới người đầu tiên vào được nội môn lại chính là người quen của hắn!
Điêu Tử Mặc cũng không dám chần chừ, nhanh chóng bước ra:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT