Lâm Thính bỗng nhiên trông thấy hàng mi dài của Đoạn Linh khẽ động, sau đó là mí mắt hơi run rẩy, rõ ràng là hắn sắp tỉnh lại.
Chỉ một khắc sau, Đoạn Linh quả nhiên mở mắt, nàng ngay lập tức gần như co rụt cổ lại.
Thế nhưng Lâm Thính không có cách nào rời khỏi trong chốc lát ngắn ngủi như vậy, dù nàng có chạy nhanh đến đâu cũng không thể thoát khỏi nơi này. Nếu bị phát hiện, há chẳng phải sẽ bị hiểu lầm thành kẻ mưu sát, lại còn là một thích khách vội vàng bỏ chạy sao?
Chi bằng lấy tĩnh chế động.
Bốn mắt giao nhau, tim Lâm Thính càng đập nhanh hơn. Tay trái nàng vẫn chống lên cạnh tháp mỹ nhân, còn Đoạn Linh thì vẫn nằm đó, ánh mắt từ dưới ngước lên nhìn nàng.
Đoạn Linh đưa mắt nhìn đôi môi mím nhẹ của Lâm Thính, sau đó ánh mắt dừng lại trên đôi đồng tử mở to tròn xoe của nàng, không bỏ sót bất kỳ sự thay đổi nào trong cảm xúc ẩn dưới đáy mắt ấy: “Lâm Thất cô nương, ngươi đang làm gì vậy?”
Lâm Thính giật bắn mình như chiếc lò xo bật thẳng dậy, nàng lùi về sau vài bước, đến nỗi va phải một chiếc ghế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play