Thấy nàng vận chiếc váy dài thêu hoa sen, trong tay ôm những đài sen xanh mướt, trông hệt như tiên tử bước ra từ bức họa thủy mặc, đám người bỗng cảm thấy e dè không được tự nhiên, không dám tùy tiện bắt chuyện, chỉ sợ thất lễ với giai nhân.
Họ vốn quanh năm chỉ chuyên tâm đèn sách, hiếm khi tiếp xúc với nữ tử, nhưng cũng không nhịn được mà lén liếc mắt nhìn vài lần.
Nàng chăm chú nhìn họ, ánh mắt như muốn dò xét điều gì đó. Họ có ý muốn hỏi nàng có chuyện gì, nhưng lại không dám mở lời. Cuối cùng, một thư sinh gan lớn hơn đôi chút tiến lên hỏi:“Cô nương có chuyện gì sao?”
“Không có gì.”
Lâm Thính mỉm cười với họ, lọn tóc mềm rủ xuống bờ vai càng tôn thêm nét hoạt bát linh động.
Nàng nhìn nhóm thư sinh này vì đã nhận ra họ chính là học trò của Thư Viện Văn Sơ. Nàng từng giả làm vị hôn thê của Phó Trì để điều tra tin tức từ bọn họ vì chuyện kinh doanh của tiệm sách.
Tuy nàng nhận ra họ, nhưng họ lại không thể nhận ra nàng. Khi ấy, nàng che mặt bằng khăn che mặt, giọng nói cũng được thay đổi, lúc đó nàng che giấu hoàn toàn thân phận của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT