Sau khi đến Cửu Vân Kiều, Lâm Thính đã có tinh thần lại, xe dừng lại, nàng không cần dùng ghế mà trực tiếp nhảy xuống, làm cho Đào Chu hoảng sợ kêu lên: “Thất cô nương cẩn thận.”
Tiếng gọi lớn của Đào Chu khiến mọi người xung quanh đều quay lại nhìn, bao gồm cả Đoạn Linh.
Ánh mắt hắn rơi vào Lâm Thính, người vừa nhảy khỏi xe mà không hề ngã. Một cơn gió nhẹ bất chợt thổi qua, cuốn bay dải lụa màu phấn xanh cài trên tóc nàng, dài tha thướt tung bay phía sau. Vài sợi tóc mai mềm mại khẽ lướt qua gương mặt nàng, vài sợi lướt qua nơi phấn hồng được điểm trên mặt nàng.
Cơn gió dần qua đi.
Khi những sợi tóc mai trở lại vị trí cũ, khuôn mặt nàng hiện rõ dưới ánh mặt trời, một khuôn mặt mịn màng tựa ngọc, ngũ quan thanh tú, hàng mày duyên dáng cùng ánh mắt tràn ngập nét cười. Kiểu tóc búi hồ điệp đen nhánh của nàng được điểm xuyết bằng một đóa sen đang ngậm nụ, vừa đẹp mắt vừa sinh động.
Nhu quần hoa sen khẽ đong đưa, Lâm Thính vắt trên tay chiếc áo choàng màu xanh nhạt. Dải lụa phấn xanh buông xuống bên hông, chân váy rộng màu trắng thanh thoát như hòa làm một với cảnh sắc hồ Liên Tâm đầy hoa sen đang nở rộ.
Đoạn Linh dời ánh nhìn sang ngắm hồ Liên Tâm phía trước. Trên mặt hồ, những bông sen lay nhẹ theo làn gió mỏng manh còn sót lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT