Lâm Thính không kìm được mà cúi đầu nhìn xuống.
Vật kia từng được nàng vuốt ve như một sủng vật, nó cách một lớp vải mỏng tựa cánh ve mà cọ xát vào sơn động nhỏ hẹp. Nó ma sát như muốn tìm cách len lỏi vào trong, kiếm một chốn ấm áp an toàn để trú ngụ.
Nhưng khi mãi không thể tiến vào, nó liền dùng đầu húc vào cửa động hòng phá vỡ chướng ngại trước mặt. Quả nhiên trời xanh chẳng phụ lòng sủng vật kiên trì, sau mấy lần húc không nặng không nhẹ, cửa động khẽ hé mở.
Bên trong nhất định rất ấm áp.
Thế nhưng nó lại không lập tức tiến vào, mà chỉ quanh quẩn ở cửa động, như thể sợ hãi cái gì đó ở bên trong mà nó chưa biết, lại như đang chờ đợi sự đồng thuận của chủ nhân sơn động. Trong lúc do dự, nó dịu dàng cọ cọ vào cửa động, dáng vẻ hết sức lấy lòng, mà càng giống ý thứ hai hơn.
Nó dường như biết bản thân chẳng có diện mạo dễ nhìn, thậm chí có thể nói là xấu xí. Bởi vậy, nó càng ra sức lấy lòng, cố ý tỏ ra yếu thế, chỉ mong đối phương dung nạp mình.
Lâm Thính vốn có thể ngăn nó lại ngay từ đầu, nhưng nàng chần chừ, mới khiến nó có cơ hội húc vào cửa động nhiều lần, thậm chí suýt nữa đã lẻn vào trong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play