Lâm Thính không nói gì thêm, chỉ đứng bên cửa sổ mượn gió hong khô tóc. Hôm nay là ngày về nhà mẹ đẻ, nàng phải xuất phát về Lâm phủ trước giờ tỵ. May mà bọn họ dậy sớm, nếu không cũng không biết sẽ bị trì hoãn đến bao giờ.
Khi tóc khô, Lâm Thính bèn gọi Đào Chu vào giúp nàng chải đầu trang điểm.
Nàng biết Lý Kinh Thu mong nàng sống tốt, vì vậy khi trở về nhà không thể quá qua loa, nhất định phải ăn mặc chỉnh tề, để Lý Kinh Thu nhìn thấy mà an lòng. Đào Chu làm việc rất nhanh nhẹn, chỉ trong chốc lát đã giúp nàng chỉnh trang xong.
Đến buổi trưa, xe ngựa dừng trước cửa lớn của Lâm phủ, Đoạn Linh xuống trước, sau đó đỡ nàng xuống.
Dù Lâm Thính không cần ai đỡ, nhưng thấy trước cửa Lâm phủ có rất nhiều người đứng nhìn, nàng vẫn đặt tay lên tay hắn bước xuống ghế nhỏ kê chân.
Việc Đoạn gia kết thân với Lâm gia là chuyện mà Lâm Tam gia chưa bao giờ dám nghĩ tới, vậy mà nay Đoạn Nhị công tử lại thành con rể của ông ta. Đây là lần đầu tiên Lâm Tam gia để ý đến chuyện của Lâm Thính, nhớ kỹ hôm nay là ngày nàng về nhà, từ sáng sớm đã dẫn người ra cửa đón.
Lâm Đại gia, Lâm Nhị gia, Lâm Tứ gia cùng các phu nhân, con cái của họ cũng có mặt. Nói quá một chút thì gần như cả Lâm phủ đều có mặt, ngoại trừ lão phu nhân đang bệnh không thể ra gió.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT