Nghe qua có chút không biết tự lượng sức mình, bởi người mà nàng vừa nhắc đến đều chẳng ai biết võ công, nếu gặp nguy khó lòng tự bảo vệ mình. Đoạn Linh lại khác, ngay cả Kim An Tại có lẽ cũng chẳng phải đối thủ của hắn. Nhưng Lâm Thính không rõ ý tứ câu “Hết rồi?” của hắn là gì, nên mới bổ sung thêm hắn vào.
Đoạn Linh từ trên giường đứng dậy, giọng nói khó phân rõ cảm xúc: “Nàng muốn bảo vệ ta?”
Lâm Thính càng thêm khó đoán tâm tư hắn: “Ta cũng biết ta không biết tự lượng sức mình, nếu chàng không thích nghe thì coi như ta chưa nói gì là được.” Một số cao thủ võ công cao cường thường chẳng ưa nghe lời như thế.
Hắn bước đến trước bàn trang điểm nơi đặt cây trâm ngọc, đầu tiên chạm qua mấy món trang sức của nàng, sau đó cầm lấy cây trâm ngọc vấn tóc: “Không có. Nàng đi luyện võ đi.”
Lâm Thính chạy ra sân luyện võ, luyện một lần là suốt nửa canh giờ, mồ hôi rơi đầm đìa.
Đoạn Linh đã rửa mặt chải đầu, mặc y phục chỉnh tề đứng trước cửa sổ nhìn nàng tập luyện. Những chiêu thức nàng sử dụng loáng thoáng có bóng dáng của Kim An Tại.
Trời đã sáng hẳn, Đoạn Linh đã sớm ngồi trên tháp La Hán đọc sách. Lâm Thính dùng khăn lau mồ hôi rồi trở về phòng tắm rửa. Vừa thay y phục xong, bên ngoài liền có nha hoàn gõ cửa bẩm báo Đoạn Hinh Ninh đến tìm nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play