“Nương tử, Tây Bắc bây giờ là nơi ôn dịch, đi khó đảm bảo sẽ không nhiễm phải dịch bệnh, xưa nay thân thể người yếu ớt mới tốt một chút, sao có thể đi nơi đó!” Hạ ma ma gấp đến độ không biết làm sao mới tốt, tận tình khuyên bảo Thẩm Nhược Hoa.
Thanh Mai cùng Yêu Đào cũng là vẻ mặt lo lắng: “Nương tử, tuy lúc trước cũng cứu chữa người có bệnh dịch nhưng chung quy chỉ có một người, Tây Bắc đã là ôn dịch hoành hành, sao lại đến”
Thẩm Nhược Hoa nhìn bộ dáng lo lắng không thôi của bọn họ, lắc đầu nói: “Thái hậu đã hạ chiếu dụ, không thể không đi.”
Nàng mỉm cười với Hạ ma ma, ôn nhu nói: “Ma ma, lần này phụng chiếu đi bình định ôn dịch, bà và Thanh Mai Yêu Đào không cần hầu hạ, trong cung hẳn là sẽ sai người đi theo.” Tây Bắc chung quy vẫn là khu dịch, nàng không thể để Hạ ma ma và Thanh Mai Yêu Đào đi theo nàng mạo hiểm.
Nước mắt Hạ ma ma lập tức rơi xuống, quỳ lạy Thẩm Nhược Hoa: “Nương tử đây là muốn chiết sát nô tỳ, đi Tây Bắc sao có thể không có người hầu hạ, cho dù trong cung có người đi theo, cũng nên để cho chúng nô tỳ đi theo mới đúng.” Thanh Mai cùng Yêu Đào cũng bái theo.
Thẩm Nhược Hoa nhìn bọn họ không khỏi thở dài, từ khi nàng sống lại, chính là mấy người Hạ ma ma hầu hạ bên cạnh, tuy rằng nàng cũng không phải Thẩm thị nhưng lòng tràn đầy tín nhiệm cùng ỷ lại đối với bọn họ, chung quy vẫn là khó tránh khỏi sẽ cảm động, cuối cùng vẫn là nhẹ gật đầu: “Vậy để Yêu Đào đi với ta đi.”
Thanh Mai sốt ruột, ngày xưa đều là nàng cùng Thẩm Nhược Hoa đi Hồi Xuân đường khám bệnh, Yêu Đào đều là cùng Hạ ma ma xử lý chuyện trong phủ, sao bây giờ lại không cho nàng đi cùng, nàng tiến lên bái xuống muốn mở miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT