Thẩm Nhược Hoa nhìn hai nữ nhân quỳ gối trước mặt mình, hai người đều ăn mặc như nha đầu, ngay cả giày thêu cũng dính đầy bùn đất, thoạt nhìn vô cùng chật vật, càng khiến người giật mình chính là gương mặt vốn được cho là mỹ lệ của Tề đại nương tử lại có vết thương chồng chất, hiện tại nhìn thấy không có nửa điểm động lòng người, ngược lại làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
Quế Di Nương lúc này cũng không quan tâm đến thể diện nữa, cuống quýt dập đầu với Thẩm Nhược Hoa, lệ rơi đầy mặt: “Nương tử, mau cứu chúng ta đi, trong phủ thật sự không sống được nữa, chỉ sợ chưa đến hai ngày nữa sẽ mất mạng...”
Nàng ta chảy nước mắt nói với Thẩm Nhược Hoa về chuyện Thọ Ninh trưởng công chúa gả vào Hầu phủ, đêm tân hôn vì Tiết Văn Hạo say mà gọi một tiếng Liên di nương tới hầu hạ, Thọ Ninh trưởng công chúa nổi trận lôi đình, bảo Vu ma ma dẫn người đi qua Tây Sương phòng kéo Liên di nương còn đang dưỡng thương từ trên giường xuống, sai người dùng lụa trắng bọc Liên di nương lại thật chặt, dùng trượng đánh Liên di nương đến cả người là máu cũng không tỉnh lại được, ném vào trong phòng chưa đến hai ngày liền đi đời nhà ma, nàng ta và Tề đại nương tử cùng nhau bị mang đến Tây Sương phòng, nhìn các bà tử dùng trượng, đến sau đó sợ tới mức hai người ngay cả lời cũng không nói được, mới được thả trở về.
Nhưng Thọ Ninh trưởng công chúa vẫn không buông tha bọn họ, sai người đuổi bọn họ từ sương phòng ra, ngay cả quần áo trang sức cũng thu lại, chỉ cho mặc quần áo của nha đầu hạ đẳng, đuổi đến phòng tạp dịch làm việc nặng, giặt quần áo quét dọn, giặt giũ, nấu nước, đốt lửa, việc cực khổ gì cũng thưởng cho bọn học, còn không cho nha đầu bà tử khác trong phủ giúp bọn họ, hoàn toàn coi bọn họ là nha đầu mà sai khiến, còn thỉnh thoảng chịu đói, chỉ mới mấy ngày, vết thương mới và cũ trên người trải rộng, cũng không chịu được nữa, mới vụng trộm nghĩ biện pháp trốn ra, muốn cầu Thẩm Nhược Hoa cứu bọn họ một chút.
Thẩm Nhược Hoa nhìn Quế di nương khóc đến giống như lệ nhân cùng Tề nương tử quỳ gối tại chỗ cúi đầu không nói một lời, một hồi lâu mới mở miệng nói: “Các ngươi muốn ta cứu các ngươi như thế nào?”
Quế di nương nghe nàng hỏi, vội vàng nói: “Nương tử, thiếp thân không dám cầu gì khác, chỉ cầu nương tử có thể thu lưu thiếp thân, để thiếp hầu hạ bên cạnh ngươi, không dám có tâm tư khác nữa.”
Thẩm Nhược Hoa nhìn nàng ta một cái, lại quay mặt đi nhìn về phía Tề Đại nương tử: “Ngươi thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play