Trong chính điện của Từ Minh điện, Thẩm Nhược Hoa đứng trong điện, bên cạnh là mấy vị thái y đức cao vọng trọng rất có danh tiếng của Thái Y viện, thái y lệnh Phùng Triêu Sinh cầm đầu, đều là vẻ mặt cung kính, chỉ là ánh mắt đảo qua Thẩm Nhược Hoa rất âm trầm, bọn họ không ngờ không đến ba ngày, phụ nhân này đã lấy ra đơn thuốc trị liệu dịch bệnh, còn chữa khỏi cho thương nhân nhiễm dịch bệnh kia, điều này làm cho đám thái y bọn họ xem thường nàng nhất thời cũng nói không nên lời, chỉ có thể nghe quyết định của Thái hậu.
Cách một bức bình phong cao lớn chạm trổ, Thiệu thái hậu ngồi trên phượng vị cao cao, nhìn đơn thuốc cung nữ đưa tới, lông mày vẫn luôn nhíu chặt thoáng dịu đi một chút, bà cũng không nghĩ tới Thẩm thị lại thật sự chữa khỏi cho người nhiễm dịch bệnh kia, lấy ra đơn thuốc.
Bà ngẩng đầu nhìn về phía mấy người Phùng Triều Sinh: “Phùng Đại nhân, đơn thuốc này ngươi có từng xem qua chưa, có vấn đề gì hay không?”
Phùng Triều Sinh không thể không tiến lên một bước, bái một cái nói: “Chúng thần đã xem qua nếu thật sự là bệnh dịch tả, đơn thuốc này ngược lại cũng không sai.” Hắn đã xem qua đơn thuốc kia, có thể nói là dùng thuốc vô cùng thỏa đáng, phân lượng cũng rất tinh chuẩn, hắn hoàn toàn nhìn không ra bất kỳ vấn đề gì, mấy vị thái y khác cũng cho là như thế. Cho nên trong mắt bọn họ càng kiêng kỵ Thẩm Nhược Hoa hơn, nàng là một phụ nhân, lại có một thân y thuật tốt. Nếu thật sự để cho thái hậu và hoàng thượng tín nhiệm Thẩm Nhược Hoa, về sau chỉ sợ những thái y này đều chỉ có thể khuất phục dưới nàng.
Thái hậu rất hài lòng gật đầu, nói với Thẩm Nhược Hoa: “Thẩm nữ y có y thuật như thế, có thể trong thời gian ngắn như vậy cầm ra được đơn thuốc, thật sự là khó được, đợi sau khi dịch bệnh lần này bình định, ta cùng với Hoàng Thượng tất nhiên sẽ trọng thưởng ngươi.”
Bà nhìn về phía mấy người Phùng Triều Sinh, giọng điệu lại nhanh chóng chuyển thành nghiêm nghị: “Chỉ là bây giờ có đơn thuốc, các ngươi phải lập tức chuẩn bị dược liệu cho người đưa đi Tây Bắc, Thái y viện phái thái y tự mình đưa đơn thuốc và dược liệu đến quân Lương gia, dẫn y quan và quân y các châu phủ cùng xử trí ứng đối dịch bệnh lần này mới phải!”
Cao lão thái y, trưởng sự kho thuốc của Thái Y viện run rẩy quỳ xuống: “Thái hậu nương nương, hai phủ Đại Đồng, Khoái An của Tây Bắc đều đã xuất hiện chứng bệnh dịch, huống chi trong quân Lương gia cũng có không ít tướng sĩ cũng nhiễm dịch bệnh, chỉ sợ bằng vào dược liệu trong kho thuốc của Thái Y viện còn xa mới đủ, còn phải thu mua lượng lớn dược liệu trong dân gian mới được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT