Chờ bà tử kéo Tề thị đi vào, nàng ta đã mình đầy thương tích chỉ còn lại một hơi tàn. Tiết Văn Hạo kinh hãi cúi đầu nhìn, chỉ thấy khuôn mặt vốn rụt rè nay đã tràn đầy vết thương xanh tím, từng vết thương còn đang chảy máu, bộ dáng hù dọa Tiết Văn Hạo lui một bước, vội vàng quay mặt đi không dám nhìn nữa, nhìn tình hình này thì những bà tử kia cố ý muốn hủy mặt nàng ta mới có thể ra tay độc ác như thế.
Thọ Ninh trưởng công chúa ngược lại thưởng thức kiệt tác của mình một phen, trên mặt lộ vẻ đắc ý cười: "Lần này xem ngươi hồ mị câu dẫn nam nhân như thế nào!" Nàng chỉ Tề thị nằm liệt trên mặt đất, mặt mũi máu me đầm đìa nói với Tiết Văn Hạo: "Nhìn ngươi thích tiện nhân này như vậy, liền để lại cho ngươi, ngày sau nếu ngươi thích thì cứ gọi nàng ta đến hầu hạ." Đã đánh đến mặt mũi mục nát rồi, nàng cũng không tin Tiết Văn Hạo còn chịu muốn.
Diêu thị bước lên phía trước cười nói: "Trưởng công chúa không cần để ý tới những tiện nô tỳ này, dù giữ lại nàng ta cũng không lọt vào mắt Tam gia, làm sao xứng để Trưởng công chúa để ý chứ." Dứt lời lại trừng mắt liếc Tiết Văn Hạo một cái.
Tiết Văn Hạo đã bị cử động của Thọ Ninh trưởng công chúa làm cho cả kinh đến mức cả người phát lạnh, đối với khuôn mặt dài tràn đầy tức giận kia hắn tràn đầy chán ghét nhưng cũng không dám nói ra. Tiết Mậu Nghiệp từng nói với hắn, nếu còn muốn sống những ngày tốt đẹp, còn muốn có được tiền đồ cẩm tú, cũng chỉ có thể an phận thủ cưới công chúa. Làm phò mã còn sợ không có tiền đồ tốt sao? có Khang Vương làm chỗ dựa, ở trong triều dĩ nhiên là phong sinh thủy khởi, cũng không cần lại nhìn sắc mặt người khác.
Hắn không tình nguyện cũng chỉ có thể cúi đầu, thấp giọng nói: "Cho người kéo nàng ra ngoài đi, không cần để ý tới." Không phải hắn tâm ngoan, chỉ là trước mắt lắng lại tức giận của trưởng công chúa quan trọng hơn.
Thấy hắn nói như vậy, cũng không thèm để ý Tề thị, Thọ Ninh trưởng công chúa sắc mặt mới tốt một chút, lạnh lùng nói: "Nội viện ngươi còn có mấy vị di nương, ta đều biết, đợi ta vào cửa, dĩ nhiên sẽ thu thập bọn họ thật tốt. Nếu ngươi đau lòng không bằng hiện tại gọi ra cho ta gặp."
Ngực Tiết Văn Hạo như bị một tảng đá chặn lại, rầu rĩ nói: "Không đâu"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play