Tiết Văn Hạo tỉnh lại ở trong sảnh ngoài, một ngày trước hắn ta và Nhị gia của phủ Lâm Giang Bá là Cao Hoành Tuyên, Vĩnh Xương hầu phủ Lục gia Khanh Tử Thanh ở Quảng Hòa Lâu nghe hí, lại đi Túy Tiên Lâu ăn tiệc, còn uống trà mãi cho đến say mèm đến không còn hình dáng mới được người ta đưa về Quảng Bình hầu phủ. Hắn ta say đến mức không còn hình dáng, ngay cả đường cũng không đi được, để cho hai gã sai vặt gác cổng mang vào.
Lúc này hắn bị tiếng ồn ào bên ngoài làm giật mình tỉnh lại, đầu còn đau nhức, chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương nhảy dựng lên đau đớn, giơ tay muốn xoa bóp, lại cảm thấy trong ngực gối lên một người, kinh ngạc cúi đầu nhìn, chỉ thấy Tề thị cởi áo tháo thắt lưng đang nhắm mắt nằm trong ngực hắn ngủ. Lúc này hắn mới nhớ tới đêm trước đã về Quỳnh Bích viện, hắn tựa như muốn nháo đến Đông sương phòng nội viện, lại bị mấy nha hoàn bà tử lôi kéo khuyên nhủ. Lúc đó Tề thị tựa như chạy tới, tự mình lau mặt cho hắn, thay quần áo trên người, hầu hạ hắn ở sảnh ngoài nghỉ tạm, cũng chưa từng đi.
Hắn liếc nhìn Tề thị trong ngực, vẫn là dáng vẻ dịu dàng ngoan ngoãn kia, chỉ là lúc trước nhìn như thế nào cũng cảm thấy khiến hắn sinh lòng thương tiếc, tràn đầy yêu thương nhưng bây giờ không biết làm sao, lại cảm thấy rất nhàm chán, nhìn bộ dáng mảnh mai, lại có thể buộc hắn thu làm ngoại thất, được Thẩm thị đón vào trong Hầu phủ, còn có thể từ thiên viện chạy ra hầu hạ hắn, có thể thấy được là có tâm cơ.
Suy nghĩ một chút đêm trước, hắn say rồi tại sao lại nháo đến Đông sương phòng, rõ ràng Thẩm thị đã hòa ly, trước đây chính là nửa bước cũng không muốn vào Đông sương phòng, đây rốt cuộc là làm sao vậy? Tiết Văn Hạo không khỏi ảo não lắc đầu, tất nhiên là hồ đồ rồi. Nếu không sao lại muốn đi Đông sương phòng, Thẩm thị phụ nhân tuyệt tình kia là nửa điểm cũng chưa từng lưu tình, đi rất dứt khoát, thế mà hắn lại nhớ đến, tất nhiên là điên rồi!
Hắn đau đầu cực kỳ, đang muốn xoay người ôm Tề thị ngủ tiếp, lại nghe thấy bên ngoài tiếng la hét càng lớn, một thanh âm sắc nhọn truyền tới: "Tiết Tam đâu, hắn ở đâu? Hôm qua ta sai người đưa thiếp mời tới, bảo hắn hôm nay qua phủ công chúa, ta cố ý sai người chuẩn bị bàn tiệc, còn mời Thọ An, Thọ Xuân và mấy vị phò mã, hắn lại dám không đi! Hắn đâu! Bảo hắn đi ra cho ta!"
Tiết Văn Hạo nghe xong sợ tới mức một thân mồ hôi lạnh, đột nhiên ngồi dậy, là Thọ An trưởng công chúa, một ngày trước nàng cho người đưa thiếp mời đến Hầu phủ, bảo hắn hôm nay đi gặp trưởng công chúa, nàng muốn mở tiệc chiêu đãi mấy vị công chúa cùng phò mã, cố ý để hắn ra mắt trước nhưng hôm qua hắn uống say, vốn là chán ghét Thọ Ninh trưởng công chúa lão bà xấu xí ngang ngược như vậy, dĩ nhiên là đã sớm ném ra sau đầu, lúc này nàng nháo đến tận cửa.
Hắn sợ tới mức vội vã lăn xuống giường, run rẩy nhặt áo bào bị ném đầy đất lên người, bất kể thế nào cũng không thể để Trưởng công chúa tìm được hắn, bằng không chỉ sợ là đừng mong dễ chịu. Tề thị bị hắn làm giật mình tỉnh giấc vẫn là vẻ mặt mơ hồ, chống người dậy nhìn hắn: "Tam gia muốn làm gì vậy, sao lại dậy..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT