Trước đó cái chậu này chứa rất nhiều thức ăn cho chó, nhưng bởi vì con chó nhỏ không ăn cho nên Quý Dư Trì đã đổ toàn bộ thức ăn cho chó đi. Mặc dù cái chậu này làm bằng nhựa nhưng cũng không nhẹ, hơn nữa thể tích lớn hơn con chó nhỏ này rất nhiều, thật không biết làm sao nó đẩy được.
Quý Dư Trì nhìn thấy dáng vẻ này của Samoyed thì hơi kinh hãi, day huyệt Thái Dương của mình, giọng điệu có chút oán trách: “Mày đang làm cái gì thế?”
Nhưng Samoyed hoàn toàn không hiểu, cứ nhìn chằm chằm Bạch Nhất Nặc, hoàn toàn quên mất chủ nhân của mình, không ngừng vẫy đuôi.
Tô Mạt Mạt không nhịn mà bật cười: “Xem ra em đã biết chân tướng rồi, thì ra con chó này thực sự muốn ăn đồ bà chủ làm.”
Bạch Nhất Nặc trông thấy vẻ mặt ngây thơ đáng yêu của Samoyed, có chút cạn lời và tức cười, nói: “Quý Dư Trì, đây là động tác anh dạy nó ư?”
Quý Dư Trì nghe thấy lời Bạch Nhất Nặc thì lắc đầu: “Nó còn nhỏ như vậy, tôi không dạy nó gì cả.”
Mặt mày Quý Dư Trì lãnh đạm nhưng nội tâm hết sức kinh ngạc, con chó này cực kì ngoan ngoãn, chỉ có lúc cho ăn mới không nghe lời, nhìn thấy chậu là trốn ra thật xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play