Cô đã nấu cơm cho nhiều người như vậy rồi, thêm một con chó nhỏ cũng không tính là gì, thế nhưng cô không có kinh nghiệm gì với việc nuôi chó.
Thế là Bạch Nhất Nặc nói: “Thật ra chỗ chúng tôi cho chó ăn rất tùy tiện, người ăn cái gì thì chó ăn cái nấy. Nhưng tôi phát hiện cách nói trên mạng không giống với cách làm ở chỗ chúng tôi mà chú ý rất nhiều thứ.”
Bạch Nhất Nặc không phải người cổ hủ, từ sau khi tới hiện đại, hấp thu rất nhiều tin tức liên quan đến thực phẩm, sự khác biệt giữa hai triều đại không hề khiến cô mê man, ngược lại còn khiến cô lấy được tinh hoa, bỏ đi cặn bã, nâng cao bản thân.
Quý Dư Trì nghĩ đến sự lo lắng của Bạch Nhất Nặc, chủ động nói: “Vậy về sau tôi sẽ lên mạng tìm vài thực đơn.”
Bạch Nhất Nặc cười nói: “Vậy không thành vấn đề.”
Bạch Nhất Nặc nhìn con chó nhỏ ăn mà không ngẩng đầu lên, nội tâm rất vui vẻ, nhưng cô không ngờ hành động lần này của mình lại mang tới một cái đuôi nhỏ cho mình.
Từ sau khi Bạch Nhất Nặc làm bánh sữa dê cho nó, Samoyed liền dính lấy cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play