Trạng nguyên tên là Thịnh Hàn, tự Tuân. Nam tử trưởng thành không tiện gọi thẳng tên huý, cho nên phải lấy một tự. Nếu như không xưng hô tên tự của người khác thì bình thường sẽ là biểu hiện của sự không tôn trọng.
Quận chúa Thanh Hà cảm thấy có chút buồn cười.
Khi đó chắc Thịnh Hàn còn nhỏ, xưng hô tên ban đầu là thích hợp nhất. Tại sao cậu ấy lại bảo Bạch Nhất Nặc gọi tên tự của mình chứ?
Chẳng lẽ là muốn thể hiện cậu ấy là người lớn?
Quận chúa Thanh Hà nhớ tới một việc.
Cả nhà bọn họ ở Nhạn Môn quan không bao lâu đã lại được vời trở lại thủ đô.
Trước khi đi, Thịnh Hàn đã nói với Bạch Kỳ: “Tương lai tôi muốn lấy con gái của ngài.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT