Giang Hải Tấn và Trịnh Tự Huân hàn huyên một lúc rồi cười nhạo: “Ôi, tuy là chú không ăn được nhưng cha cháu cũng thật keo kiệt, không cho chú ăn phần sủi cảo này, chú không no cũng phải no rồi.”
Nếu như là trước kia, Giang Hải Tấn trả đũa như thế thì Trịnh Vân Phi nhất định sẽ đâm chọc ông ấy mấy câu. Thế nhưng sau khi nhìn thấy sủi cảo nóng hổi, ông ấy không còn lòng dạ nào châm biếm đối phương nữa.
Trịnh Vân Phi gắp một cái sủi cảo bỏ thêm nước bắp cải tím, bỏ vào trong miệng, mới vừa nhai một miếng liền có nước canh nóng hổi nước tràn ra khiến người ta cảm thấy thỏa mãn gấp bội.
Trịnh Vân Phi ăn hai ba miếng hết một cái sủi cảo, lại gắp một cái sủi cảo có màu khác, ắt hết toàn bộ năm loại màu, lúc này mới dừng lại.
Giang Hải Tấn và Trịnh Vân Phi là bạn lâu năm, ông ấy biết vẻ mặt Trịnh Vân Phi khi ăn được thứ hài lòng, trong lòng cực kì nghi ngờ.
Giang Hải Tấn hỏi: “Món sủi cảo này có ngon không, so với sư phụ Tô làm thì thế nào?”
Trịnh Vân Phi nói: “Tuy là chín người mười ý nhưng tôi cảm thấy sau khi ông ăn cũng sẽ nói món này ngon.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT