Hoắc Ảnh Thanh được dìu đến ngồi trên một cái ghế ở góc của trạm y tế tạm thời, Chu Tuý Phong cũng chuyển một băng ghế nhỏ đến ngồi trước mặt cô, cầm lấy cồn, nhíp nhỏ và vải băng, cẩn thận giúp Hoắc Ảnh Thanh loại bỏ những mảnh đá vụn dính vào trong chân cô khi chạy lúc nãy.
“Lần này em có cơ hội được nghỉ ngơi một chút rồi.”
Chu Tuý Phong vừa nói vừa gắp một mảnh đá nhỏ từ chân của cô ra.
Hoắc Ảnh Thanh lần đầu tiên được người khác ôm lấy chân, đầu ngón tay tròn trịa co rút lại, nhỏ giọng biện hộ: “Vết thương nhỏ không ảnh hưởng đến tranh chiến mà.”
“Thế trên người có bao nhiêu vết thương nhỏ đây.”
Chu Tuý Phong thổi nhẹ vào vết thương, “Sớm biết vậy thì bế em về đây cho rồi, trên chân nhiều vết thương như vậy, vừa đi là liền có dấu chân máu luôn.”
“Lần sau em sẽ mang đôi tất dày hơn mà.”
Hoắc Ảnh Thanh đau đến co vai, dựa vào góc tường, không còn đường lui.
Chu Tuý Phong nắm lấy cái chân cô còn đang muốn tiếp tục lùi về sau, an ủi nói: “Tài nguyên có hạn, không đem thuốc tê, em nhịn một chút.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play