Sức chiến đấu của Chu Tuý Phong thật kinh người, mắng đến mức khiến cho nước mắt Mạch Miêu Miêu quên cả rơi xuống, ngây ngốc đứng đó nhìn anh, vẻ mặt bàng hoàng.
Nhưng Chu Tuý Phong không hề có ý định cứ như vậy bỏ qua cho cô ta, tiếp tục hỏi: “Rốt cuộc cô là thiên kim đại tiểu thư nhà ai thả vào vậy? Trước mạt thế đã có chứng chỉ hành nghề y hay chưa? Mau nói đi chứ! Đừng có mà ở đây lắp bắp khóc lóc!”
Mạch Miêu Miêu bây giờ thật sự khóc rồi, ấm ức đến nỗi nước mắt nước mũi thi nhau rơi xuống, chạy ra khỏi cửa.
Trong lều y tế lại lần nữa yên tĩnh trở lại, chẳng có ai đuổi theo an ủi cô ta cả.
Hoắc Ảnh Thanh đủng đỉnh thong dong mà nhìn drama trước mặt, lông mày lười biếng ôn hoà giãn ra, thuận miệng nói một câu: “Miệng lưỡi không tồi nha.”
Chu Tuý Phong lại nắm lấy cái tay đang bị thương của cô, trân quý như báu vật: “Vốn dĩ là, mấy loại người đem tâm tư lòng riêng lợi dụng vào công việc chính là đại kị, chả biết sao cô ta có thể vào được tầng 2 nữa.”
Cô gái thuận theo lực của anh mà dựa về phía trước, lơ đãng hỏi: “Bây giờ một mình anh ngồi băng bó cho em, không phải cũng là tư tình cá nhân à?”
“Nhưng anh đang không trong thời gian làm việc mà.” Chu Tuý Phong giống như đã dự liệu từ trước, lập tức cởi bỏ bộ dạng hung dữ vừa rồi, thoải mái cười: “Anh nghe nói em chấp hành nhiệm vụ ở mỏ dầu, đã xin nghỉ một ngày phép đi cùng với đội ngũ y tế đến đây rồi. Anh biết ngay em làm việc lúc nào cũng điên cuồng như vậy, lại còn hay lâm vào ngõ cụt, không đến xem em một chút anh không thể nào yên tâm được.”
Hay lâm vào ngõ cụt à.........
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT