Hoắc Ảnh Thanh đương nhiên không biết Triệu Nham đang nghĩ cái gì, từ kiếp trước đến hiện tại, cô đều chưa từng bước vào thương trường, không biết được những đạo lý lòng vòng rắc rối trong đó, khi cô cầm bản báo cáo đó bước vào trong Sở chỉ huy, chỉ nghe thấy giọng của Trần Khổ Kính ở bên trong:
“Tổng trưởng, bên mỏ dầu đã dốc toàn lực chi viện, hầu hết lửa đã được dập tắt rồi, nhưng còn có rất nhiều các loại máy móc đã bị hỏng hóc, tổn thất của mỏ dầu vô cùng nghiêm trọng, nhân viên đang làm việc gặp nạn vượt quá 30%, nếu như muốn vận hành lại một lần nữa, cần phải đợi ít nhất hơn 20 ngày nữa.”
Hoắc Ảnh Thanh còn chưa đi vào, đã nghe thấy Du Gia Nam hỏi: “Mỏ dầu tiếp theo gần nhất ở đâu?”
Một giọng nói cô chưa từng nghe qua tiếp tục vang lên: “Theo như ban đầu thì cách đây hơn hơn 1000km, nhưng mỏ dầu đó bởi vì bị tang thi tập kích, trang thiết bị cơ bản đã bị hư hỏng, cũng không có nhân lực, nếu như muốn bắt đầu sử dụng lại, cũng phải đợi đến 10 ngày nửa tháng.”
Du Gia Nam tiếp tục hỏi: “À đúng rồi, không phải vừa rồi đội 1 khu phía Đông các cậu báo cáo rằng có thể sẽ có mỏ dầu mới sao?”
“Tôi đã phái Triệu Nham qua đó xem tình hình rồi, nhưng vẫn chưa có hồi âm.”
Người đó vừa nói xong câu này, Hoắc Ảnh Thanh liền kéo cửa lều vải ra, đem theo khuôn mặt toàn mồ hôi và bụi khói, hơi thở ngắt quãng, đối mặt với đám người Du Gia Nam mặt mũi gọn gàng sạch sẽ, nhất thời mọi người đều có chút kinh ngạc.
“Tiểu Hoắc?”
Trần Khổ Kính là người đầu tiên nhận ra thân ảnh gầy gò này trước, lông mày có chút không hiểu được mà chau lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT