Trong hầm rất lớn, lúc dọn dẹp tốn không ít công sức, khi dọn dẹp được một nửa, Hoắc Ảnh Thanh gọi mấy người khá quen thuộc về Hải Thành ra ngoài, khi quay lại, trên tay họ đã đầy ắp thịt đông lạnh và đồ ăn nhanh.
Hải Thành, từng là là một cửa sổ phồn hoa và hưng thịnh nhìn ra thế giới, một thành phố hạng nhất nổi tiếng toàn quốc, giờ đã trở thành một vùng đất hoang vu, hoang vắng sau ngày tận thế.
Mọi người đều mệt mỏi vì phải dọn dẹp hầm trú ẩn. Sau khi vội vã chuẩn bị bữa tối, Hoắc Ảnh Thanh và Chu Tuý Phong chủ động nhận nhiệm vụ canh gác, trong khi những người khác bắt đầu nghỉ ngơi chuẩn bị cho hành trình ngày mai.
Thấy mọi người đã ngủ say, Hoắc Ảnh Thanh mới lặng lẽ đến gần Chu Tuý Phong. Đối diện với vẻ mặt buồn bã và đau khổ của đối phương, cô rút từ trong túi ra bốn cây kẹo mút đủ màu rồi thì thầm: "Chỉ có mấy cái này thôi, ăn đi rồi lấy tinh thần lấy sức mà canh gác."
Nét mặt Chu Tuý Phong lập tức dịu lại, anh cầm lấy cây kẹo có vị dâu tây, bóc ra rồi cho vào miệng. Đôi môi anh rạng rỡ nụ cười vui vẻ: "Ngọt thật."
Hoắc Ảnh Thanh cũng chọn một cây kẹo mút vị vải, nhưng tiếc là, do tiếp xúc với không khí ẩm thấp của Hải Thành quá lâu, cây kẹo đã tan chảy từ lâu, dính chặt vào bao bì bên ngoài, ngậm trong miệng vị của nó khá ngọt, có điều chất lượng chỉ ở mức trung bình.
Chu Tuý Phong từng nói anh thích đồ ngọt, điều đó hoàn toàn không phải giả. Anh nhanh chóng mở một cây kẹo mút khác, ánh mắt dịu đi đáng kể.
Hoắc Ảnh Thanh ngước mắt lên, lắng nghe tiếng thở đều đều của các thành viên trong không khí tĩnh lặng. Cô không khỏi nghĩ đến Chu Tuý Phong, người lúc nào cũng phải nghe tiếng vo ve khó chịu bên tai.
Cô làm một động tác thủ ngữ: "Anh nằm xuống một lát đi, em canh cho."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play