Kỷ Minh Đức đã gặp được Kỷ Minh Dao.

Nàng ta cố tình ăn mặc giản dị, toàn thân trên dưới không có một chút màu sắc nổi bật, ngay cả trên tóc cũng không đeo trang sức.

Nàng ta nhìn kỹ viện tử mà Nhị tỷ tỷ ở. Nhìn đường đi rộng rãi này, phòng ốc hoa cỏ thanh sảng, lịch sự, tao nhã, đoán rằng hằng ngày Nhị tỷ tỷ ở một mình trong mấy gian nhà này.

Mãi cho đến khi bước vào trong sảnh Nhị tỷ tỷ ở, nàng ta mới thu ánh mắt lại, thu âm thanh lại nín thở bước vào.

Nàng ta chỉ nhìn Nhị tỷ tỷ một cái.

Hơn một năm không gặp, dung mạo của nhị tỷ tất nhiên là không thay đổi nhiều, nhưng nàng ta luôn cảm thấy có chỗ nào đó khác, không giống với lúc đi săn thu năm trước.

Nhưng vì mưu tính hôm nay, nàng ta không có thời gian ngẫm nghĩ.

Nhị tỷ tỷ chưa từng đứng dậy đón nàng ta. Nàng ta sớm đã dự liệu được. Như thế là tốt nhất, càng thuận tiện cho kế hoạch của nàng ta.

Đi được vài bước đã gần Nhị tỷ tỷ hơn, Kỷ Minh Đức quỳ gối, cúi người thật sâu!

"Nhị tỷ tỷ!" Nàng ta cố nặn ra chút nước mắt, khóc thút thít nói, "Đa tạ tỷ tỷ nguyện ý gặp ta! Ta, ta —— "

Kỷ Minh Dao ngồi bất động. Nàng cũng chỉ liếc nhìn Kỷ Minh Đức một cái, liền nhìn về phía Kỳ Trăn, Thường ma ma và một nha đầu khác.

Kỳ Trăn mím chặt môi, liên tục nháy mắt với nàng, lại nhìn hai người xung quanh, không ngừng ra hiệu.

Kỷ Minh Dao khẽ mỉm cười.

"Tam muội muội làm sao vậy?" Nàng dựng đài cho Kỷ Minh Đức, để cho nàng ta có thể diễn tiếp vở kịch của mình: "Mặc dù thân phận có chút khác biệt, dù sao cũng là tỷ muội trong nhà. Muội hành đại lễ như vậy, ta thật cảm thấy bất an."

Kỷ Minh Đức bấm chặt lòng bàn tay.

"Cảm thấy bất an"?

Rõ ràng là nàng đang ung dung, tự tại cười nhạo nhìn nàng ta!

Trông thấy nàng ta quỳ gối với nàng, Nhị tỷ tỷ rất vui vẻ!

"Nhị tỷ!" Kỷ Minh Đức lại rơi lệ, "Muội muội thành tâm thành ý đến nhận lỗi với tỷ tỷ: Trước đây ta tuổi nhỏ, một là không hiểu lý lẽ, thứ hai, cũng không nỡ rời xa mẫu thân ruột... Ngày đó ta nói dối, cũng chỉ là vì muốn giữ mạng cho mẫu thân ruột thôi! Tỷ tỷ nhiều năm cũng chưa từng quên Thẩm di nương, tất nhiên cũng hiểu lòng muội muội! Tỷ tỷ giống như ta, đều chỉ vì mẫu thân ruột của mình mà thôi!"

Trong lòng Kỷ Minh Dao mỉm cười khinh miệt.

Nàng không mở miệng, Kỷ Minh Đức liền tiếp tục nói: "Nhưng chuyện năm đó, rốt cuộc cũng là sai lầm của nương ta. Tỷ tỷ oán giận ta nhiều năm, hận ta, không để ý tới ta, không muốn làm tỷ muội với ta, ta đều biết. Những thứ này vốn là ta nên chịu, ta cũng hiểu."

"Nếu đã hiểu rõ, vậy sao còn muốn dùng mọi cách để đến trước mặt ta——" Kỷ Minh Dao trào phúng: "Kỷ Minh Đức, ngươi cũng không phải là người tự tìm mất mặt, thích bị mắng, càng không phải là người thật lòng hối hận về sai lầm của mình. Nhiều năm như vậy, ta cũng chưa từng nhìn lầm ngươi."

"Ngươi cần gì miễn cưỡng bản thân, để bản thân chịu thiệt, hư tình giả ý đến nhận lỗi với ta, phải không?" Nàng đứng lên.

Đi đến trước mặt Kỷ Minh Đức, nàng cười lạnh: "Ngươi thấy phủ Lý quốc công sụp đổ, phủ An Quốc cũng thất thế, sợ rồi, cũng sợ một ngày nào đó mình có kết quả giống như Ôn gia cho nên mới vội vã tới gặp ta, muốn dùng những lời lẽ này để nghe từ miệng ta một câu 'Đều đã qua', có phải hay không?" 

Nàng hỏi: "Nếu không phải vậy, nếu ngươi hối hận thật lòng, sao lại chờ lúc này mới đến?"

"Không hiểu chuyện?" Nàng cười hỏi: "Bốn tuổi không hiểu chuyện, mười bốn tuổi vẫn không hiểu chuyện sao? Trưởng thành đến mười tám tuổi lại bỗng nhiên hiểu được mình sai rồi à?"

Kỷ Minh Đức toát mồ hôi lạnh. Nhưng nàng ta nhất định phải để Nhị tỷ tỷ tha thứ! Cho dù chỉ là có thể ngồi đối diện, nói mấy câu bình thường!

"Nhị tỷ tỷ, muội thật sự thành tâm đến nhận sai!" Nàng ta càng cúi đầu hơn: "Nhị tỷ tỷ không tin, ta nguyện, ta nguyện —— "

Nàng ta cắn răng nói: "Ta nguyện dập đầu nhận lỗi!" ( truyện trên app tyt )

Mi tâm Kỷ Minh Dao khẽ nhúc nhích.

Nàng trầm mặc hồi lâu, mãi đến khi Kỷ Minh Đức không thể duy trì tư thế ngồi, thân hình lay động, nàng mới nhẹ giọng nói: "Ngươi không cần dập đầu với ta."

Nàng nói: "Ngươi nên dập đầu với nương ta."

"Nếu ngươi thật sự thành tâm thì hãy đi theo ta, đến ngoài điện đường của nương ta dập đầu ba cái để bồi tội."

Chậm rãi đi qua Kỷ Minh Đức, Kỷ Minh Dao nhìn về phía đình viện.

Kỷ Minh Đức không thể tin nổi.

Nhị tỷ tỷ bảo nàng ta —— đường đường là nữ nhi của quốc công, gia quyến của chỉ huy cấm quân—— dập đầu nhận lỗi với một di nương thị thiếp?

"Nếu không muốn thì thôi!" Kỷ Minh Dao lạnh lùng nói: "Đừng hòng bước chân vào Thôi Trạch nữa!"

"Ta cũng sẽ không quản thái độ của phủ An quốc và Sài gia," Nàng nhắc nhở, "Ngươi tự biết rõ."

Kỷ Minh Đức... Chỉ có thể khuất phục.

Đã đến bước này, nàng ta nhất định phải khiến Nhị tỷ tỷ không thoát thân được, hối hận không kịp!

"Đây vốn là việc muội muội nên làm!" Nàng ta đỡ đầu gối đứng dậy: "Xin Nhị tỷ tỷ dẫn đường là được!"

Kỷ Minh Dao liền thật sự mang nàng ta đi tới bên ngoài linh đường ở hậu viện.

Không có nha đầu đưa đệm quỳ, Kỷ Minh Đức liền xốc váy quỳ gối dưới hành lang, chính diện cửa phòng, hạ bái ba lần.

"Thẩm di nương." Giọng nàng ta run rẩy: "Năm đó con còn nhỏ không hiểu chuyện, vì bảo vệ mẫu thân ruột mà nói lời không nên nói, đã sớm nhận ra lỗi lầm, hôm nay con đến cầu xin Nhị tỷ tỷ tha thứ. Nếu di nương trên trời có linh thiêng, cũng cầu di nương tha thứ."

Nói xong, nàng ta cũng không đứng dậy, vẫn quỳ thẳng tắp.

Sau một lúc lâu.

Nàng ta nghe thấy tiếng thở dài của Nhị tỷ tỷ.

Nhị tỷ tỷ tự đỡ nàng ta dậy, giọng nói hơi nghẹn ngào: "Thôi bỏ đi."

Nhị tỷ tỷ buông nàng ta ra.

Kỷ Minh Đức ước gì nàng ta có thể giết sạch toàn bộ những người trông thấy nàng ta quỳ xuống trong viện này! Nàng ta chỉ có thể cúi đầu che giấu lệ khí trong lòng, nhưng cũng thực sự thấy yên tâm phần nào.

Nhị tỷ không giày vò nàng ta, nhục nhã nàng ta thế này mà tha thứ thì không phải là Nhị tỷ tỷ.

"Vào trong uống ngụm trà đi." Kỷ Minh Dao nói, "Không phải muội còn muốn nói với ta năm đó ai là người mà Diêu di nương mua chuộc sao."

Kỷ Minh Đức càng thêm an tâm.

Có thù tất báo, đây mới là Nhị tỷ tỷ!

Nàng ta đi theo phía sau Nhị tỷ tỷ nửa bước, trên đường liền bắt đầu nói: "Ta biết cũng không được đầy đủ, nhưng có ba người nhất định có: Hai bà tử quét dọn sân, một là tức phụ Trương Vượng, một là tức phụ Thịnh tam phụ; còn có một đại nha đầu hầu hạ trong nhà, tên là Thanh Thu."

Kỷ Minh Dao nhớ rõ kết cục của ba người này: Tất cả đều bị đánh bốn mươi gậy rồi đem bán đi.

Ôn Tuệ xử trí hạ nhân, chỉnh đốn trong nhà, lúc đó nàng đang phát sốt dưỡng bệnh nên không thể tận mắt nhìn thấy. Ôn Tuệ cũng cũng không nói tỉ mỉ với nàng về cách xử lý sau đó. Kết cục của những người này là lúc nàng giả vờ ngủ nghe lén mới nghe được Ôn Tuệ và Phùng ma ma nói hai câu.

Xem ra, sự phản bội của những người này cũng không phải là Ôn Tuệ sai khiến. Về phần bà có cố ý dung túng hay không, không thể nào tra được. Cho nên, bà có trực tiếp sai khiến hay không, cũng đã không còn quan trọng nữa.

"Nhị tỷ tỷ định xử trí những người này như thế nào?"

Trở lại tiền thính, ngồi xuống nâng trà, Kỷ Minh Đức vẫn còn hỏi.

Kỷ Minh Dao không đáp.

Kỷ Minh Đức quay sang mỉm cười nói: "Ta chỉ cầu Nhị tỷ tỷ tha thứ, quên chúc mừng Nhị tỷ phu được bổ nhiệm làm thiêm đô ngự sử! Không biết Nhị tỷ tỷ chuẩn bị mở tiệc ăn mừng ngày nào?"

"Vẫn chưa định." Kỷ Minh Dao chỉ nói.

Kỷ Minh Đức lại cười nói thêm: "Ta nghe thấy nhị tỷ phu cứu tế dân ở Trung Trạch, ngăn chặn thiên tai, ngay cả công trình cũng hoàn thành sớm hơn dự kiến năm tháng, nghe người bên ngoài khen ngợi nhị tỷ phu, cũng khiến ta thêm yên lòng! Nhị tỷ tỷ theo tỷ phu đi công tác cả một năm, nhất định cũng vất vả rồi."

"Vẫn ổn." Kỷ Minh Dao thở dài: "Ta mệt rồi."

Nàng nói: "Chỉ có thể mời muội về trước, ngày khác lại nói chuyện."

Tuy Kỷ Minh Đức cảm thấy bực bội nhưng lại không thể không thuyết phục mình: Đây chính là thái độ vốn có của nhị tỷ tỷ.

Nàng ta chỉ có thể vội nói: "Ta bỗng nhiên nhớ tới còn có một chuyện quan trọng, muốn hỏi Nhị tỷ tỷ."

"Nói gì?" Kỷ Minh Dao mệt mỏi, chống đỡ trán.

"Là muốn hỏi tỷ tỷ..." Kỷ Minh Đức bắt đầu không nhịn được mà nở nụ cười, "Có biết phụ thân đang mưu tính đại sự hay không?"

Kỷ Minh Dao chậm rãi nâng mắt lên.

Rốt cuộc cũng phơi bày mưu đồ.

Tấm bản đồ Yến quốc của Kỷ Minh Đức, quả thật dài thật đấy.

Nàng cũng mỉm cười. Nụ cười này khiến Kỷ Minh Đức ngây người.

Nàng đi đến phía sau lưng Kỷ Minh Đức, vòng tay nửa ôm lấy nàng ta, nhẹ nhàng thì thầm ở bên tai nàng ta: “Có phải là chuyện đại sự của An Quốc công và Sài chỉ huy đang mưu tính không?”

Kỷ Minh Đức đột nhiên xoay người lại!

"Chát!" —— Kỷ Minh Dao lập tức giơ tay, cho nàng ta một bạt tai!

"A!"

Dấu tay ẩn hiện trên má Kỷ Minh Đức.

Nàng ta cảm thấy trên mặt bỏng rát, trong đầu vẫn còn rối bời thì đã nghe thấy tiếng Nhị tỷ tỷ —— Kỷ Minh Dao —— nghiêm giọng ra lệnh cho người: "Mau trói kẻ phản nghịch còn muốn dụ dỗ ta làm đồng mưu này lại!"

Trong nháy mắt lập tức có bốn năm nha hoàn xông ra. Không biết các nàng lấy dây thừng, vải từ đâu ra, trói chặt tay chân của nàng ta như trói gia súc, miệng cũng bị bịt lại!

Mắt Kỷ Minh Đức trợn trừng như muốn nứt ra!

"Được lắm, Kỷ Minh Đức." Kỷ Minh Dao lại nhẹ ghé sát vào tai nàng ta: "Nếu ta đi tố giác, ngươi cũng có công truyền tin tức; nếu ta cố kỵ quá nhiều, lại muốn giấu diếm việc này, đợi đến khi phủ An Quốc công thất bại, ta cũng không thoát được trách nhiệm, chỉ có thể cùng ngươi đi xuống Hoàng Tuyền, có phải hay không?"

Đáng tiếc, chiều hôm qua, sau khi Kỷ Trăn rời đi, nàng đã khẩn cấp đưa dâng tấu chương, báo với hoàng hậu về những dấu hiệu bất thường của phủ An quốc công.

Buổi sáng hôm nay, Hoàng hậu đã phái nữ quan đến, giao quyền cho nàng "vạch trần" đám người mưu phản An quốc công.

"Thật ra nếu ngươi chỉ muốn kéo ta vào, ngươi cần gì phải tự mình tới?" Kỷ Minh Dao cười: "Ngươi đưa thêm mấy tấm bái thiếp, gọi nha đầu tới thêm vài lần, đến lúc đó lại kéo ta vào, ta muốn rửa sạch cũng không dễ dàng. Sao cứ nhất định phải đặt mình vào nguy hiểm?"

Thật sự là tham.

Quá tham lam.

Đến mức muốn nàng không bao giờ có thể ngẩng đầu lên được.

Nhưng... nàng thích điều đó.

Nàng chưa bao giờ thích Kỷ Minh Đức đến như vậy.

Có thể tự tay đưa tiễn An Quốc công là may mắn cỡ nào của nàng chứ!!

"Chuẩn bị ngựa!" Kỷ Minh Dao mỉm cười ra lệnh: "Vào cung!"

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play