Bầu không khí chìm vào im lặng trong chốc lát.
Giang Nguyệt Lộc vốn nhạy bén, sao có thể không nhận ra tâm trạng nặng nề của Lãnh Vấn Hàn và Tiểu Ngũ? Cả hai không hứng thú chào hỏi, mỗi người đều lo lắng cho người bạn của mình.
Đây là lần đầu tiên họ tham gia vào một trường thi lớn như vậy, tinh thần luôn căng thẳng, không dám lơi lỏng chút nào. Vất vả lắm mới hội tụ lại cùng đồng đội, thì lại lần lượt phải chứng kiến những người bạn lần lượt ngã bệnh... Giang Nguyệt Lộc thậm chí còn nghĩ, liệu có phải câu nói "tôi không muốn sống nữa" kia là một loại nguồn lây lan, khiến hy vọng của con người dần trở nên tàn lụi, suy sụp hay không.
Anh biết có một người phải đứng ra, làm điều gì đó, nói điều gì đó.
"Không thể trì hoãn, chúng ta cần làm rõ tình hình hiện tại."
Trong tình huống này, những lời an ủi và khích lệ đều thừa thãi. Còn những chỉ dẫn trực tiếp, rõ ràng thì lại có tác dụng hơn, giúp họ nhận ra hướng đi và cảm thấy an tâm. Anh vỗ vai Lãnh Vấn Hàn, bảo Tiểu Ngũ lại gần, cả ba tạo thành một vòng tròn chặt chẽ.
"Trước hết, đây là một thử thách."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT