Thời gian trung bình cho một hôn lễ bình thường ở Đại Chung sẽ mất khoảng một tháng, đối với quý tộc quan lại có thể lên đến ba tháng đến nửa năm tùy vào độ đồ sộ khoa trương của buổi lễ. Thế nhưng tứ hoàng tử không ở kinh thành lâu được, ngoài biên cương phong phanh có tin tức quân giặc sắp xuất hiện, hoàng thượng tứ hôn xong liền chọn một ngày đẹp vào đầu tháng ba để Mục Thanh Hoài xuất giá. Bằng không nếu tiếp tục kéo dài, ai biết tới bao giờ tứ hoàng tử mới quay lại kinh thành, cũng đâu thể bắt một ca nhi ở giá chờ đối phương mãi được.
Nói cách khác tổng thời gian từ khi hoàng thượng tứ hôn cho đến lúc hôn lễ diễn ra chỉ ước chừng tầm hai tuần, tốc độ này ngay cả người ngoài nhìn vào cũng âm thầm lắc đầu ngao ngán thay. Công tử Mục gia xưa kia phong quang là thế, ấy vậy mà sa cơ thất thế vẫn rơi xuống đầm lầy như thường.
Bản thân Lý Tịch Dương cũng biết thời gian diễn ra hôn lễ quả thật có gấp gáp quá mức, nhưng việc y cần quay lại chiến trường không phải giả, vì vậy đành tự mình đến phủ thượng thư bồi tội. Đáng tiếc y tới mấy lần đều không gặp được Mục Thanh Hoài, chỉ có một Mục Tế Hành mặt mũi lạnh tanh như hận không thể đóng cửa đuổi khách mỗi lần y tới. Lý Tịch Dương có căn cứ để tin rằng nếu không vì thân phận tứ hoàng tử này, e rằng Mục Tế Hành đã tự mình thả chó cho người cầm cung canh gác bắn y từ cách đó năm mươi mét nếu y dám lởn vởn tới gần Mục gia rồi.
Kỳ thực chiếu theo quan hệ giữa Mục gia cùng nhà mẹ đẻ Lý Tịch Dương ban đầu, bọn họ không đến nỗi rơi vào thế đối địch. Ông ngoại Lý Tịch Dương là đại tướng quân Phó An Tràng, làm người chính trực không tranh đua, cả đời đều chinh chiến ngoài sa trường, dưới gối chỉ có một trai một gái. Con trai tên Phó Chu Viên, tính tình hào sảng yêu nước giống cha, vì vậy tuy bên văn bên võ khác biệt song vẫn qua lại rất tốt với Mục Tế Hành từ thuở niên thiếu. Năm đó khi con cả Mục gia Mục Anh Kỳ muốn gia nhập quân đội, chính Mục Tế Hành đã gửi gắm hắn cho Phó Chu Viên, mà Phó Chu Viên cũng một mực bảo đảm sẽ hết lòng giúp đỡ.
Thế nhưng chiến trường không thể lường trước được điều gì, quân địch cùng quân ta rơi vào thế giằng co, Mục Anh Kỳ có cơ hội rút lui nhưng vẫn kiên quyết ở lại đến cùng. Kết quả trận đó phía ta miễn cưỡng thắng, bản thân Mục Anh Kỳ giết chết ba tên tướng phía địch, nhưng hắn đồng thời bị thương nặng, đến khi cánh quân cứu trợ của Phó Chu Viên đến thì hắn đã qua đời.
Sau sự việc đó Phó Chu Viên hối hận tự trách vô cùng, quan hệ giữa Mục gia và Phó gia kể từ khi ấy cũng âm thầm xuất hiện vết nứt. Dù Mục Tế Hành chưa bao giờ trực tiếp buông lời trách móc, song hai người bọn họ đã từ lâu không còn nói chuyện vui vẻ với nhau như khi trước nữa, dù vô tình gặp mặt đều hững hờ chào một cái rồi thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT