Dưới bầu không khí tràn ngập lúng túng và bốc mùi, Mục Thanh Hoài bình tĩnh lấy trong túi quần ra một con dao xếp tiện lợi, cầm lấy miếng băng vệ sinh gần đó nhất rạch một đường.
Phần bông vải bên trong đỏ thẫm màu máu, chân mày hắn không nhíu lấy một cái, dùng găng tay bóp nặn lại xoa xoa, để đến khi bao tay cũng dính nhớp máu mới ngưng lại. Sau đó, hắn tiến lại gần giường của Triệu Mãnh, cũng là cái giường bẩn thỉu nhất trong phòng, chất đầy quần áo dơ của gã nhét ở các góc giường, bình thản ịn lên áo gã.
Máu khô rồi, hắn lại quay sang cắt tiếp mấy cái băng vệ sinh khác, cứ như vậy cho tới khi toàn bộ áo của Triệu Mãnh đều dính đầy vết tay máu.
Lê Chí Dũng đứng ở một bên hoàn toàn không biết nói gì: “…”
“Như thế này đã đủ dọa gã sợ chưa nhỉ?” Mục Thanh Hoài tự hỏi, rồi lại chuyển hướng sang nhà tắm.
“Triệu Mãnh này đắc tội cậu à?” Lê Chí Dũng theo sau làm cái đuôi, ánh mắt liếc nhìn mấy chiếc áo nhăn nhúm có dán bảng tên “Triệu Mãnh”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT