Có lẽ dáng vẻ của Lê Chí Dũng vừa cao lại hổ báo, Phương Gia Bảo sau đó liền im thin thít, không dám hó hé tiếng nào nữa. Cổ họng hắn như bị mắc xương, má bên phải hãy còn bỏng rát đau đớn, cuối cùng không chịu nổi lao ra khỏi phòng.
Bên trong phòng ngủ chỉ còn lại mỗi Lê Chí Dũng cùng Mục Thanh Hoài. Y sốt sắng hỏi: “Cậu không sao chứ? Hắn có làm gì cậu không?”
“Tên đó chỉ biết võ mồm là giỏi, có thể làm gì được tôi chứ.” Mục Thanh Hoài nhún vai, ánh mắt chuyển sang nắm đấm của y, “Ngược lại tôi nhớ anh bảo anh không biết đánh nhau cơ mà?”
Lê Chí Dũng lúng túng như gà mắc tóc, không biết nên đáp lời thế nào, bối rối gãi đầu: “Cũng không tính là biết, chẳng qua tên kia yếu quá thôi, vừa mới chạm nhẹ hắn đã lảo đảo.”
Lúc nói còn không dám mắt đối mắt, liên tục nhìn xuống đất, bộ dạng muốn có bao nhiêu bối rối thì có bấy nhiêu. Nếu Phương Gia Bảo có mặt ở đây lúc này, hẳn hắn sẽ rơi cả cằm xuống đất, không tài nào mường tượng được con sói hung mãnh cắn mình một phát ban nãy cùng con chó to bự rũ đuôi này là một.
“Hừm.” Chân mày Mục Thanh Hoài hơi nhướn, giọng nói biểu lộ sự thất vọng. Nhưng hắn không nói gì thêm, Lê Chí Dũng liền mặc định chính mình đã qua ải, thở phào nhẹ nhõm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play