Mục Thanh Hoài thức dậy bên trong một căn phòng nồng nặc mùi rượu. Hắn vịn tay ghế soda ngồi dậy, toàn thân dính nhớp dơ bẩn, xung quanh tối đen như mực. Khi hắn định đứng lên, có lẽ bởi vì cơ thể này quá sức mệt mỏi, cho nên liền ngã lăn xuống sàn, phát ra một tiếng động lớn.
Trong lúc hắn còn ê ẩm kêu đau trong lòng, bên ngoài vang lên tiếng bước chân cộp cộp đầy vội vã. Giọng của một người nữ lo lắng phát ra: “Ngài Mục, ngài đã tỉnh chưa? Có chuyện gì không?”
“Hơi choáng váng một chút thôi, cô đừng bận tâm.” Mục Thanh Hoài xoa cục u trên trán, đáp lời.
Nữ hầu ngoài cửa hơi sửng sốt, tựa hồ không ngờ Mục Thanh Hoài lại hiếm khi không dùng thái độ gắt gỏng quát nạt cô như vậy. Cô tranh thủ trước khi hắn đổi ý, ngay lập tức nói: “Vậy tôi đi đây, nếu có việc gì ngài cứ rung chuông nhé.”
Nghe đến từ “rung chuông”, ánh mắt Mục Thanh Hoài đảo quanh phòng, chú ý tới một cái chuông treo ở gần tường, trên cao buông xuống một sợi dây dài, chỉ cần nắm kéo sẽ phát ra tiếng leng keng.
Bên dưới chuông là một tủ nhỏ kê cạnh giường, phía trên còn một giá nến cháy dở. Mục Thanh Hoài lóng ngóng châm lửa, đợi đến khi căn phòng có chút ánh sáng rồi, lúc này mới có cơ hội quan sát xung quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT