Một ngày nọ, Mục Thanh Hoài luyện đan dược cấp chín.
Nếu đổi thành người khác, chỉ riêng từ công đoạn tìm nguyên dược liệu cho đến nổi lửa luyện đan đều đủ có thể viết thành một truyền kỳ ký sự, thì trong mắt hắn tất cả những chuyện này đều tương đương với một ngày đẹp trời vào bếp nấu cơm.
À không, có khi còn khả thi hơn việc hắn nấu cơm. Dù sao trong ký ức của hắn hoàn toàn không hề có tí tẹo kinh nghiệm gì liền quan tới việc bếp núc, điều này khiến Mục Thanh Hoài hoài nghi sâu sắc bản thân rốt cuộc lớn lên trong loại môi trường gì mới có thể đạt tới trình độ này.
Thế nhưng Mục Thanh Hoài không để bụng lắm chuyện này. Có rất nhiều người biết nấu cơm, nhưng lại không có nhiều người có thể luyện ra đan dược cấp chín. Chỉ bằng một viên đan dược này, dám cá rằng sẽ có rất nhiều người tình nguyện nấu cơm cho hắn cả đời.
Tuy rằng Mục Thanh Hoài xem việc luyện đan là một thứ gì đó vô cùng dễ dàng, có sức mạnh của khoa học thì không thể nào sai được, song hắn vẫn cần bỏ ra nhiều ngày trời chỉ để ngồi trông lò. Cho nên khi đan thành, lúc bước ra khỏi cửa, hắn mới phát hiện bên ngoài có người đứng chờ sẵn.
Nhìn nam nhân quen thuộc trước mắt, Mục Thanh Hoài vẫn mang biểu tình điềm nhiên: “Đến rồi à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play