“Mục… Mục sư đệ…” Yến Vô Tâm hiển nhiên cũng nhận ra tình trạng bản thân không đúng, trong ánh mắt ngoại trừ mờ mịt còn xẹt ngang một tia hoảng hốt.
Mục Thanh Hoài nhìn tình trạng của y như vậy, thở dài ngán ngẩm, ngoắc ngón tay ra hiệu cho y tới. Tuy rằng bị xích cổ tay lại, nhưng dây xích cũng khá dài, đủ để hắn tự do cử động, chỉ là không có cách nào thoát ra mà thôi.
Mặc dù chưa biết Mục Thanh Hoài có ý định gì, Yến Vô Tâm vẫn chậm rãi bò tới. Ánh mắt y nhìn cái cần cổ trắng ngần, cái cằm duyên dáng, vành tai nhỏ xinh của sư đệ, cổ họng ngứa ngáy như bị kiến cắn, ngón tay bấu đất càng thêm mạnh mẽ. Đầu óc bị xuân dược hun nóng đến phát sốt, suy nghĩ còn sót lại trong đầu y ấy vậy mà là: Mục Thanh Hoài thật dễ nhìn.
Mục Thanh Hoài cầm ống tay áo của mình, dùng sức giật mạnh một cái, xé một đường lớn. Hắn nhíu mày ghét bỏ, sau đó ném miếng vải rách qua cho Yến Vô Tâm.
Mặc dầu vẫn kịp thời tóm lấy, song sự chú ý của y một lần nữa bị cổ tay mảnh khảnh lộ ra sau ống tay áo kia làm cho mê say. Yến Vô Tâm cảm giác người mình càng thêm nóng, phía dưới cũng đau đến khó chịu, đòi hỏi được phát tiết ra ngoài.
“Yến sư huynh…” Thanh âm “dịu dàng” của Mục Thanh Hoài văng vẳng bên tai, “Ngươi biết cần phải làm gì rồi chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT