[Ông có dám nói thẳng tên diễn viên ra không? Đừng có hắt nước bẩn lên người của Tinh Hải nhà chúng tôi.]

Một giây sau, blog chính thức chỉnh sửa lại Weibo lần nữa. 

[....Diễn viên Nhậm Tinh Hải liên hệ với nhà đầu tư…]

[......]

[Ha ha ha ha ha] 

[Cứu mạng, chưa bao giờ thấy fan tăng điểm ngược] 

Nhậm Tinh Hải lại bình tĩnh hơn fan của hắn rất nhiều, nhanh chóng đáp lại. 

[Tôi quả thực có quen biết với nhà đầu tư, bởi vì gia đình làm kinh doanh, quen biết những chú bác này cũng rất bình thường, gần đây nhà đầu tư này có hợp tác  với nhà tôi, nhưng tôi thực sự không biết, bác ấy sẽ đưa vai diễn này cho tôi.] 

[Đến tận lúc trước khi Weibo chính thức đăng bài nói rõ ràng, tôi vẫn luôn tưởng rằng, tôi dựa vào thực lực của mình, đường đường chính chính lấy được vai diễn này.]

[Nếu đã như vậy, thì tôi tự nguyện rút ra khỏi việc quay phim “Linh Sơn”.] 

[Ngoài ra, tôi thật sự không ngờ rằng, buổi thử vai ngày hôm đó, người mà tôi thật lòng thật dạ động viên, sẽ quay ngược trở lại đâm tôi.] 

Nhậm Tinh Hải cũng tính là thông minh. 

Biết mình một khi tham gia buổi thử vai công bằng, thì tuyệt đối sẽ không thể lừa được, cho nên dứt khoát rút ra khỏi buổi casting, còn có thể bảo toàn thể diện. 

Nhưng… 

Chu Chúc không còn gì để nói, Quý Dao cũng không còn gì để nói: [Câu nói cuối cùng của hắn là có ý gì? Lại đang ám chỉ anh đúng không?] 

Rất nhanh, fan của Nhậm Tinh Hải bới ra được nhà đầu tư mới cho bộ phim. 

Có thể nói, đoàn phim căn bản không có ý định che dấu. 

Nhà đầu tư lớn “Tập đoàn Thôi Thị” hiện rõ lồ lộ trên trang chủ. 

Bây giờ bọn họ tìm thấy được sơ hở để tấn công. 

[A, chẳng trách, năng lực của đồng tiền] 

[Nhậm Tinh Hải có lòng động viên cậu, cậu lại đối xử với anh ấy như vậy sao? @Chúc Chúc] 

[Ai mà chả có năng lực của đồng tiền, Nhậm Tinh Hải dựa vào gia đình, Chu Chúc dựa vào chồng, có cái gì đáng nói?] 

[Cái người “không độc lập, diễn xuất kém, dựa vào chồng con” mà Nhậm Tinh Hải nói mấy ngày trước, quả nhiên là Chu Chúc] 

[Thật sự cạn lời, dựa vào tiền để bắt nạt người khác à?] 

Ngay sau đó, Weibo chính thức lại đăng một video.

Là video buổi thử vai lúc đó của Chu Chúc và Nhậm Tinh Hải. 

Chưa đến mấy giây, Weibo chính thức lại đăng một đoạn video. 

Là video thương lượng đạo diễn, nhà sản xuất và nhà đầu tư ngay sau đó. 

Đạo diễn và nhà sản xuất đương nhiên coi trọng Chu Chúc, nhưng nhà đầu tư chỉ nói chuyện về Nhậm Tinh Hải, cuối cùng còn nói lời gay gắt, nếu như không chọn Nhậm Tinh Hải, thì lão ta sẽ trực tiếp rút đầu tư. 

So sánh hai bên, đã rất rõ ràng. 

[Chu Chúc quả thực diễn rất tốt] 

[Cho dù có  là năng lực của đồng tiền, tôi vẫn ủng hộ Chu Chúc!] 

[Đây là đại sư huynh trong lòng tôi] 

[Mọi người có phải nhìn nhầm rồi không? Ekip nói là casting lại, không phải là trực tiếp chọn Chu Chúc] 

[Có mấy fan nhà nào đó thật sự rất buồn cười, lúc mình đập tiền mua vai diễn thì lời lẽ hùng hồn: Dựa vào tiền thì làm sao? Ai nhiều tiền thì lên, cậu có bản lĩnh thì cậu cũng đập tiền đi] 

[Khi đến lượt mình bị tiền chèn ép: Chậc chậc chậc, sao cậu ta có thể đập tiền chứ? Cậu ta không tôn trọng quy tắc chút nào] 

[Lần này Chu Chúc cũng là thay trời hành đạo] 

[Thật sự để cho một diễn viên cầm kiếm cũng không xong diễn đại sư huynh, quả thật không dám tưởng tượng] 

Không lâu sau, diễn viên đã từng tham gia buổi thử vai cũng sôi nổi bước ra chia sẻ trên Weibo. 

[Cảm ơn Chu Chúc, nếu không nhờ cậu, đến bây giờ tôi vẫn không biết, mình lại bị chèn ép như vậy, tôi sẽ tiếp tục chuẩn bị thử vai, có thể được chọn hay không là thứ yếu, công bằng là quan trọng nhất] 

[Hôm đó gặp Chu Chúc trong thang máy là khích lệ, hay là chế giễu, mọi người đều rõ ràng] 

[A? Cho nên Nhậm Tinh Hải nói mình khích lệ Chu Chúc là giả, thực ra hắn đang cười nhạo Chu Chúc] 

[Cái người này, thật sự biết diễn] 

[Chu Chúc không phải không độc lập, Chu Chúc tự mình ký hợp đồng với công ty mới, dựa vào sức lực của mình mà lấy được quảng cáo, đi thử vai đóng phim, so sánh với những người có tài nguyên, vẫn rất độc lập] 

Chu Chúc cầm điện thoại, chia sẻ lại buổi thử vai trên Weibo [@Nhậm Tinh Hải, cậu vẫn còn cơ hội thử vai, lần này tôi cho cậu ba ngày, chuẩn bị cẩn thận, đừng lo lắng] 

Thực hiện: Clitus x T Y T

Làm xong việc này, cậu bỏ điện thoại xuống, tiếp tục xem kịch bản của mình. 

Buổi thử vai được tổ chức lại lần nữa, toàn bộ quá trình đều được livestream, đón nhận khán giả giám sát. 

Phòng livestream đã chật ních người. 

Nhậm Tinh Hải vẫn tính là có sự tự giác, ỉu xìu cụp đuôi xin lỗi Chu Chúc, mầy ngày nay không có động tĩnh gì, cũng không dám tham gia thử vai. 

Chu Chúc còn tưởng rằng có thể cùng với người cướp mất vai diễn chính trong nguyên tác cạnh tranh, bây giờ xem ra chỉ có như vậy mà thôi. 

Người đại diện lái xe, chở cậu đến dưới lầu của công ty điện ảnh và truyền thông một lần nữa. 

Chu Chúc xuống xe, Thôi Phùng và Phao Phao đi theo phía sau cậu. 

Phao Phao hỏi: “Ba ơi, lần này con có thể đi lên lầu với ba không?”

Chu Chúc đẩy chiếc kính râm hình con vịt nhỏ trên sống mũi: “Có thể, bây giờ không cần né tránh nghi ngờ rồi.”

“Tuyệt vời!”

Phao Phao đeo cặp sách nhỏ, đi cùng với ba vào trong thang máy. 

[Phao Phao cũng đến kìa!] 

[Nghe nói ba bị bắt nạt, Phao Phao cố ý đến chống lưng giúp ba đó!] 

[Sắp đến ngoại truyện của Cục cưng xuất phát lần nữa nào rồi!] 

Chu Chúc bước vào trong phòng họp chuẩn bị bốc thăm, Thôi Phùng dẫn theo Phao Phao đợi ở bên ngoài. 

Phao Phao không yên tâm nói: “Ba ơi, nếu như ba sắp tiêu tùng, thì nhớ nhanh chóng chạy ra tìm con nhé.”

“Không thành vấn đề.” Chu Chúc ra dấu “ok” với cậu bé, sau đó đi vào trong phòng họp, “Đợi tin tốt của ba nhé.”

“Vâng.”

Thôi Phùng tìm một vị trí ở bên ngoài, dẫn Phao Phao ngồi xuống. 

Phao Phao ôm cặp sách nhỏ của mình: “Bố, lát nữa chúng ta vẫn phải đi siêu thị mua đồ ạ?”

Thôi Phùng nói: “Hôm nay thì không cần, hôm nay dì sẽ đến nhà nấu cơm.”

“Vâng.” Phao Phao suy nghĩ một chút, “Nhưng con và ba thích ăn cơm bố nấu hơn cơ, mỗi lần bố nấu cơm, ba đều sẽ ăn nhiều hơn một chút.”

“Ai bảo ba con nói gần đây ba ăn quá nhiều, làm đồ ăn giảm béo cũng ăn rất nhiều, tăng cân rồi, bảo bố đừng làm nữa.”

“Ồ, nhưng nếu như không ăn cơm, thì ba sẽ bị bệnh, khỏe mạnh một chút thì mới tốt.”

“Bố cũng cảm thấy vậy.” Thôi Phùng suy nghĩ, “Đợi lát nữa chúng ta đi mua đồ ăn.”

[Sếp Thôi, anh thật sự không có nguyên tắc gì cả] 

[Sếp Thôi thực sự là người chồng tốt, Chúc Chúc làm việc bên trong, anh ở bên ngoài trông con, thuận tiện nghĩ luôn buổi tối nấu cái gì để thưởng cho Chúc Chúc làm việc vất vả] 

[Anh rất yêu cậu ấy] 

Phao Phao chờ đợi hơi chán nản, cậu quay đầu lại: “Bố, lần trước nói đi nội trú, bố nghĩ sao ạ?”

____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____

Thôi Phùng bình tĩnh nói: “Bố không nghĩ gì hết.”

“Được thôi.”

[Đi nội trú? Ba tuổi đi nội trú cái gì chứ?] 

[Ba tuổi phải chơi điên cuồng ở bên cạnh ba] 

[May mắn là sếp Thôi từ chối rồi] 

Phao Phao tiếp tục hỏi: “Bố thật sự không muốn đi nội trú sao? Nội trú chơi rất vui.”

Thôi Phùng nghiêm nghị nói: “Bố không muốn đi.”

[???]

[Không phải là Phao Phao đi nội trú, mà là sếp Thôi đi?] 

[Đồ quỷ nhỏ Phao Phao, vậy mà lại muốn đưa bố đi nội trú] 

Phao Phao lại nói: “Nhưng không phải bố nói, đi nội trú rất tốt, muốn đưa con đi sao? Tại sao bố không tự đi đi?”

Thôi Phùng mặt không đổi sắc: “Bố là người lớn.”

[???]

[Hóa ra là như vậy!]

[Có quá nhiều cú cua gắt, Chúc Chúc sống giữa hai người này, chắc chắn rất thú vị] 

Sau buổi livestream thử vai, đợi mấy ngày nữa, Chu Chúc nhận được thông báo vượt qua được buổi thử vai. 

Đồng thời, số thứ năm của “Cục cưng xuất phát lần nữa nào” “Bí danh E55” cũng bắt đầu livestream. 

Giống với trước kia, Thôi Phùng lái xe, đưa Chu Chúc và Phao Phao đi đến địa điểm quay phim. 

Địa điểm quay phim lần này ở một thành phố công nghệ tương lai, tưởng vây cao, những tòa nhà màu kim loại, khắp nơi đều tỏa ra hương vị của khoa học viễn tưởng. 

Chu Chúc và Phao Phao kéo vali, vẫy tay với Thôi Phùng: “Đi đây, tạm biệt.”

“Tạm biệt, bố.” Phao Phao bước chân ngắn nhỏ, đi theo bước chân của ba, “Ba ơi, chúng ta có giống như đi nội trú không?”

“Giống.” Chu Chúc bất đắc dĩ đáp một tiếng, “Ở bên ngoài quay phim mất mấy ngày, quay về nhà mấy ngày, giống như đi nội trú.”

“Vậy chúng ta đi nội trú không dẫn bố theo.”

“Đúng.”

Phao Phao dường như rất lo lắng về việc đi nội trú, mấy ngày nay luôn nói mấy chuyện này với Chu Chúc. 

Chu Chúc suy nghĩ, ôm Phao Phao lên, đặt trên vali: “Đừng lo, ba sẽ luôn ở cùng con, bố cũng chỉ đùa thôi, sẽ không đưa con đi thật đâu.”

“Thật sao?”

“Thật, ngoắc tay thắt cổ.”

Lúc này Phao Phao yên tâm rồi. 

Đến phòng hóa trang, những gia đình khác đều đến rồi.

Quý Dao dẫn đầu, bọn nhỏ bắn pháo hoa cho cậu. 

“Chúc mừng ba Phao Phao!”

“Chúc mừng ba Phao Phao đã đi quay phim!” Đây là Ý Mễ. 

“Chúc mừng ba Phao Phao đánh bại hoàng tộc, thành công đạt tới đỉnh cao!” Đây rõ ràng là Quý Dao. 

Mấy ngày không gặp, mọi người đều rất phấn khởi, rất nhanh đã tụm thành một đống. 

Bọn nhỏ ngồi thành hàng ở trước gương trang điểm, nhắm mắt lại, để cho các dì trang điểm giúp bọn nhỏ trang điểm. 

“Dì ơi, lần này con là đồ vật gì vậy ạ?”

“Con không phải là đồ vật, con là động vật nhỏ.”

“Con muốn làm người máy nhỏ.” Coca cao hứng nhảy điệu nhảy người máy, “Phao Phao, Quýt, Mị Mị, Ý Mễ…. Mễ Mễ Mễ… Tớ bị mắc kẹt rồi….”

“Được rồi, ngoan ngoãn ngồi xuống, đừng di chuyển, sắp xong rồi.”

Chạng vạng tối ngày hôm đó, Weibo chính thức của “Cục cưng xuất phát lần nữa nào” đăng bài thông báo trước kỳ năm “Ngoại truyện E55”. 

[Trải qua trận chiến tàn khốc, các động vật nhỏ lại bị báu vật lôi vào đường hầm thời gian lần nữa, đến thế giới tương lai của ba nghìn năm sau.] 

[Ở tương lai, người máy đã thống trị toàn thế giới. Các động vật nhỏ với tư cách là người ở không có hộ khẩu, chỉ có thể cư trú ở thành phố dưới lòng đất chật chội, làm công việc thấp kém nhất.] 

Khung cảnh thay đổi——

Sáng sớm, ở trong thành phố dưới lòng đất chật chội lụp xụp. 

Mỗi khi chiếc đồng hồ điện tử cao chót vót trong thành phố vang lên, năm gia đình ở trong ký túc xá tập thể đều lập tức thức dậy, đánh răng rửa mặt, chuẩn bị đi làm. 

Năm phòng ngủ xếp cạnh nhau, tất cả mọi người đồng thời thức dậy. 

Ăn xong bữa sáng đơn giản, bọn họ bắt đầu ra ngoài làm việc. 

Coca mặc áo liền quần, phụ trách việc khai thông đường ống cống của thành phố dưới lòng đất. 

Ý Mễ, làm công nhân nhỏ trong một nhà hàng tồi tàn ở thành phố dưới lòng đất, mỗi ngày có mười hai giờ chỉ ở trong bếp. 

Mị Mị, bởi vì tuổi còn quá nhỏ, phải ở trong nhà, phụ trách đan một số sản phẩm thủ công. 

Quýt, có cơ hội đến thành phố phía trên lòng đất, nhưng chỉ được ba tiếng. Trong ba tiếng này cậu bé phải dọn dẹp sạch sẽ đường phố chật hẹp, thuận tiện bí mật bán những sản phẩm thủ công mà Mị Mị làm xong ra ngoài. 

Phao Phao, động vật nhỏ duy nhất có thể đến gần tòa nhà người máy. 

Cậu bé làm nhân viên vệ sinh ở trong tòa nhà, mỗi ngày phụ trách việc dọn dẹp những nơi tối tăm trong tòa nhà. 

Tại sao không dùng người máy dọn vệ sinh để làm những công việc này? Bởi vì chi phí cho người máy dọn vệ sinh cao hơn so với động vật nhỏ. 

Có một ngày, lúc Phao Phao đang dọn vệ sinh, tình cờ nghe được các người máy đang thương lượng, có quá nhiều động vật nhỏ, bọn chúng quyết định sẽ phá hủy một phần của thành phố dưới lòng đất, tiêu diệt một bộ phận động vật nhỏ. 

Phao Phao chạy về nhà, kể lại tin tức này cho các động vật nhỏ khác nghe. 

Các động vật nhỏ cởi bộ quần áo lao động bẩn thỉu, đổi một bộ quần áo dạ hành màu đen, trong thời gian giới nghiêm, lén lút chuồn ra khỏi thành phố dưới lòng đất. 

Bọn họ đến thành phố trên mặt đất, hít thở không khí tự do, ăn cơm trong nhà hàng mà chỉ có người máy mới được vào, chơi đùa trong công viên chỉ có người máy mới được vào. 

Bọn họ còn thử tiếp cận tòa nhà người máy, đồng thời phá hủy tòa nhà.

Nhưng một giây sau, vô số đèn pha chiếu vào người bọn họ. 

Giọng nói của người máy truy bắt từ phía xa truyền đến: “Đứng lại!”

Các động vật nhỏ co cụm thành một đống. 

[Tôi đến đây tôi đến đây] 

[Phao Phao nói không sai, cốt truyện quả thực rất trẻ con… Nhưng tôi thích xem!] 

[Tôi chỉ thích xem những động vật nhỏ du hành thời gian, giải cứu thế giới!] 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play