[Chạy trốn à? Kích thích đấy]

[Đạo diễn thật biết chơi, lần này chơi lớn đấy]

[Tôi biết mà, trên đời này làm gì có bữa cơm nào là miễn phí? Không hiểu sao tổ chương trình không bị chỉ trích nữa?]

[Trước đây Chúc Chúc vẫn luôn khinh bỉ đại vương, còn vứt bỏ sếp Thôi để đào hôn, mặc dù chương trình hoạt động rất tốt, tôi xem cũng cười ngu người luôn, nhưng mà...]

[Thấy Chúc Chúc kinh ngạc thế tôi còn vui hơn ha ha ha ha!]

[Lầu trên có phải yêu ma quỷ quái không vậy]

[Vậy kỳ thứ tư chắc là nối tiếp kỳ trước nhỉ? ] 

[Chắc thế, kỳ này không có thời gian nghỉ ngơi, chắc quay hơi lâu đấy]

[Tôi thích tôi thích rồi nha, nhiều nữa đi]

Chu Chúc gục xuống ghế sofa, đếm đầu ngón tay, cố gắng nhớ lại mình đã đắc tội ai trong chương trình.

“Trong rừng nguyên sinh, đại vương, ông lão nông trường, còn có anh đưa cơm.”

"Trong thời kỳ cổ đại, vẫn là đại vương, sau đó là mấy tay thợ săn, tôi còn nằm vùng trong đám bọn họ; Còn có thủ lĩnh thợ săn, tôi cũng lừa hắn; Còn chú bán đùi gà nướng nữa, tôi ăn rất nhiều đùi gà; Ngoài ra còn có chủ nhà hàng động vật nhỏ, tôi ăn không uống không ở nhà hàng của người ta.”

“Còn ở kỳ này, tôi đã bỏ sếp Thôi một mình trong lâu đài rồi đào hôn.”

Vốn đếm không xuể.

“Thôi xong rồi.” Chu Chúc buông tay xuống, cả người suýt chút nữa trượt xuống gầm ghế sofa, khóc lóc: “Không lẽ tôi sẽ bị bọn họ bắt đi, dựng dậy rồi đánh à?”

Phao Phao cố gắng nhấc cậu lên: “Ba, con sẽ bảo vệ ba, ba đừng sợ.”

“Ba sợ quá.” Chu Chúc ôm chặt con trai mà khóc thầm.

Phao Phao ôm lấy ba mình và vỗ nhẹ vào lưng ba.

Phải mất vài phút để mọi người từ từ lấy lại cảm giác và bắt đầu thích nghi với môi trường mới.

Ông nội Quýt là người đầu tiên phản ứng: “Thôi xong, tất cả hành lý của chúng ta đều ở trong lâu đài, chúng ta không có thời gian lấy, ví, điện thoại, quần áo nữa.”

“Nằm...” Nghĩ đến chuyện bọn trẻ vẫn còn ở đây, Quý Dao nhanh chóng đổi giọng: “Trời ơi!”

Tổ chương trình hiển nhiên cố ý sắp xếp cho họ trốn thoát khỏi lâu đài khẩn cấp, còn không cho họ kịp lấy đi bất cứ thứ gì.

Thậm chí họ còn mặc trang phục thời trung cổ.

Ngay cả đạo diễn cũng bỏ chạy, chỉ để lại một người quay phim cho họ, những nhân viên còn lại ở trong một chiếc xe khác, ngay phía sau họ.

Chu Chúc đứng dậy, chậm rãi bước lên phía trước, đi tới trước mặt anh quay phim: “Anh có mang theo tiền không?”

Anh ta chỉ liên tục lùi lại: “Không có, tôi không có.”

Thực hiện: Clitus x T Y T

Chu Chúc phụ trách hỏi quay phim, còn những người khác chịu trách nhiệm lục lọi chiếc RV để xem tổ chương trình có chuẩn bị gì cho họ không.

[Người đẹp Chúc Chúc đánh người!]

[Chúc Chúc vừa khóc xong đã quên mất, đó là cách cậu gây tội với đám người kia đó! Cậu lại bắt đầu quên rồi!]

[Dù sao thì cũng đã đắc tội rồi, thêm mấy người cũng có sao đâu (đầu chó)]

Chu Chúc lại hỏi: “Điện thoại thì sao? Anh luôn phải giữ liên lạc với đạo diễn, phải không?”

Quay phim rùng mình: “Chúng tôi dùng bộ đàm để liên lạc.”

Chu Chúc đứng bên cạnh anh ta: “Vậy tôi có thể nói vài lời với đạo diễn được không?”

Quay phim yếu ớt gật đầu: “Được.”

“Trương Thành!” Chu Chúc hét lên làm cho quay phim sợ hãi, máy quay trong tay rung lên một lúc, làm cho hình ảnh cũng rung lên trong chốc lát.

Chu Chúc bịt tai anh ta: “Xin lỗi, tôi không mắng anh.”

“Trương Thành, lòng dạ anh thật hiểm ác! Anh chơi đùa bọn tôi, thậm chí còn không cho bọn tôi đóng gói hành lý mà đã nhốt bọn tôi vào xe!”

Quay phim tháo tai nghe ra, im lặng đeo lên tai Chu Chúc.

Đạo diễn Tiểu Trương ở đằng kia vô cùng kiêu ngạo: “Đừng lo, hành lý của mọi người vẫn còn ở lâu đài, sau khi chương trình kết thúc cậu có thể quay lại lấy, nếu mất thứ gì, ê-kíp chương trình sẽ không chịu trách nhiệm.”

“Tại sao chứ!”

“Chúc Chúc, đó là nhà của cậu, cậu bị mất thứ gì trong nhà mình thì phải hỏi sếp Thôi chứ.”

“...”

Đạo diễn kiêu ngạo hỏi lại: “Còn có chuyện gì nữa không?”

“Chúng tôi phải làm gì bây giờ?”

“Chạy trốn, đại vương và tôi sắp đuổi kịp mấy người rồi.”

Chu Chúc: ?!!!

“Sao có thể tùy tiện bỏ chạy chứ?”

“Không sao, chúng tôi nắm tung tích của cậu như lòng bàn tay.”

“Vậy giờ tôi sẽ đặt vé máy bay bay đến Maldives.”

Lần này, đến lượt đạo diễn sốt ruột: “Không! Không thể rời khỏi thủ đô!”

Chu Chúc ngâm nga một câu, không trả lời, trả lại tai nghe cho quay phim.

Đạo diễn thật sự lo lắng: “Chúc Chúc! Chúc Chúc! Đừng đến Maldives! Không được phép vượt quá phạm vi quy định của tổ chương trình!”

Chu Chúc xoa xoa lỗ tai: “Tôi không nghe thấy, anh đang nói gì vậy? Ở đây tối quá, tôi không nghe thấy!”

Đạo diễn điên cuồng gào thét: “Tiểu Vương...”

Tiểu Vương là anh quay phim đi theo bọn họ.

“Canh chừng bọn họ, đừng để bọn họ ra nước ngoài!”

“Tôi hiểu rồi, đạo diễn.”

[Đạo diễn: Tên hỗn thế ma vương bất tử hay gây sự này]

[Hỗn thế ma vương Chúc Chúc: Anh định bắt ai? (Gây sự với đạo diễn)]

[Đạo diễn, giờ anh có quản được bọn họ nữa đâu, anh còn chạy đi đâu mất, mong chờ gì ở đây vậy?] 

[Cười chết mất]

Chu Chúc nghe được một số thông tin, những người khác cũng tìm được một số thứ hữu ích trong RV.

“Có nước, có bánh mì, có bản đồ, trên bản đồ có mấy địa điểm được đánh dấu, chắc là rất quan trọng.”

“Còn có 300 tệ nữa này.”

“Xem ra đạo diễn đối xử với chúng ta cũng không tệ...”

Quý Dao còn chưa dứt lời, đèn trong chiếc RV đột nhiên tối dần.

Đám nhỏ ôm lấy nhau: “Có chuyện gì vậy ạ? Sao thế ạ?”

Lưu Quần Tiên đến xem màn hình điều khiển xe, nhấp vào giao diện, buồn bã nói khẽ: “RV sắp hết điện rồi.”

“Hả?”

“Két nước cũng trống không.”

“Hả?”

Anh ta quay đầu lại nói với Giang Ý Thành đang lái xe phía trước: “Lão Giang, nhìn xem trong bình còn bao nhiêu xăng.”

Giang Ý Thành liếc mắt nhìn xuống: “Sắp chạm đáy rồi, chiếc RV tiêu hao rất nhiều nhiên liệu, ước chừng chỉ có thể kiên trì xuống được dưới chân núi.”

“Á?”

Lưu Quần Tiên nhấn nút: “Tôi tắt đèn pha ở giữa, để đèn nhỏ bên cạnh, điều hòa cũng tắt trước, bây giờ là ban đêm, trời không nóng lắm. Làm vậy sẽ tiết kiệm được một ít điện, đi đưng nên cẩn thận chút, đừng để bị ngã.”

“Được.”

Quý Dao đổi lời: “Đạo diễn chết tiệt.”

Chu Chúc nói: “Thật sự không ổn, hay xuống núi chúng ta bỏ xe mang đi bán, đổi sang chiếc khác rẻ hơn.”

Những người khác cũng cảm thấy khá hợp lý: “Cũng được, dù sao xe lớn thế này đi vào thành phố cũng vô dụng.”

Đạo diễn đang xem phát sóng trực tiếp không khỏi khiếp sợ, vội hét lên với quay phim: “Không được! Chiếc RV này được sếp Thôi đặc biệt tài trợ, ít nhất cũng cả trăm nghìn tệ, cậu nhớ trông nom đấy, đừng để Chúc Chúc tùy tiện mang đi bán!”

Quay phim cố gắng truyền đạt ý kiến của đạo diễn: “Các bạn, các bạn, đạo diễn nói...”

Chu Chúc vòng tay qua vai anh ta: “Đạo diễn gì? Chúng tôi không quen biết đạo diễn nào cả.”

Quý Dao cũng ôm lấy anh ta, trái phải đánh nhau với Chu Chúc: “Anh bạn, anh nghĩ xem, đạo diễn biết rõ chúng tôi mà, tôi và Chúc Chúc, anh ta là tên phản diện nhỏ, tôi là tên phản diện lớn, anh ta còn quăng cậu lại cho chúng tôi, có khác nào nhét cừu vào miệng hổ không.”

“Còn không phải sao? Anh ta cố ý hại anh đấy.”

Chu Chúc nói tiếp: “Thật sự, tôi thấy đi theo loại đạo diễn như này chả vui tẹo nào, anh đi làm loạn với chúng tôi, từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ là anh em tốt.”

“Anh em còn có thể hại anh sao?”

Quay phim không khỏi do dự...

Đạo diễn hét vào tai nghe: “Không! Đừng để họ đánh lừa cậu! Cậu tỉnh táo lại cho tôi!”

Chu Chúc nói nhẹ nhàng đầy thuyết phục: “Anh nghĩ đi, kỳ thứ tư đã bắt đầu quay, anh phải đi theo chúng tôi quay suốt, vậy anh muốn ăn muốn ngủ với ai? Chắc chắn phải là chúng tôi.”

“Đạo diễn sẽ lo thức ăn cho anh chứ? Anh ta tự mình chạy trốn, có thể quản được sao? Không quản nổi ấy chứ. Bây giờ anh liên minh với chúng tôi, nếu chúng tôi có miếng thịt để ăn, anh cũng sẽ có một bát cháo để húp... À, không phải, anh cũng có một miếng thịt để ăn.”

“Mà anh cũng phải làm việc, anh biết đấy, tên phá phách như tôi suốt ngày bày trò, đạo diễn cũng không chịu nổi. Nhưng nếu anh thành lập liên minh với tôi thì sẽ khác, tôi chuyên chỉnh đạo diễn chứ không chọc anh em.”

Cuối cùng Chu Chúc chốt một câu: “Đương nhiên, chúng tôi rất tôn trọng mong muốn của anh. Nhưng, người anh em tốt này của tôi chính là con gà hay lắc đầu, cậu ta tính nóng như kem, và không sao, tôi sẽ giúp anh khuyên bảo cậu ta.”

Quý Dao tính nóng như kem phối hợp xé toạc miếng nhựa dán cửa xuống vò nát thành quả bóng, ném cái bộp vào thùng rác, vẻ mặt dữ tợn: “Ha!”

Quay phim lập tức phản chiến: “Đại ca, tôi tham gia!”

Chu Chúc và Quý Dao vỗ tay hoan nghênh: “Được.”

Đạo diễn: ???

Quay phim được lựa chọn tỉ mỉ của tôi, chỉ năm phút sau đã biến mất? Quay lưng lại với anh ta? Còn bị xúi giục nữa?

[Tôi xem mà ngu người luôn]

[Đạo diễn cũng đang muốn ngu người theo đúng không?]

[Chúc Chúc và Quý Dao này phối hợp hay thiệt]

[Chúc Chúc ghê đấy, nói có sách mách có chứng, nói là tui cũng suýt bị thuyết phục theo luôn]

[Tôi cũng muốn gia nhập! Tôi muốn đăng ký, giờ tôi muốn đăng ký luôn!]

[Chúc Chúc nói dối không nhắm mắt luôn, anh em tốt? Có mà cả ngày đánh nhau mãi với Quý Dao ấy chứ]

[Chúc Chúc đểu quá nha]

Sau khi thành công xúi giục quay phim, Chu Chúc thân mật mời anh ta cùng tham gia vào hội nghị bàn tròn.

Dưới ánh đèn tối tù mù, mọi người cùng ngồi vây quang chiếc bàn.

Chu Chúc giơ tay lên: “Tôi đề nghị, mọi người cùng vỗ tay hoan nghênh, hoan nghênh thành viên mới của chúng ta!”

“Vâng ạ!”

Bọn nhóc nhiệt liệt vỗ tay, chào đón nồng nhiệt, thậm chí còn lần lượt bắt tay với quay phim.

“Chào mừng chú!”

Quay phim, một người đàn ông khoảng chừng ba mươi bốn mươi, thế mà vẫn hơi đỏ mặt: “Cảm ơn, cảm ơn.”

“Vừa khéo lão Giang đang lái xe, cho nên tạm thời anh thay thế vị trí của anh ấy nhé.” Chu Chúc hỏi: “Không biết anh họ gì nhỉ?”

“Tôi họ Vương.”

“Ui, một người họ Giang, người kia họ Vương...” Chu Chúc cố gắng kéo vớt quan hệ: “Cũng vần điệu, quá định mệnh! Anh nhìn xem anh đã được định sẵn để đứng về phía chúng tôi kìa, tham gia với chúng tôi là quyết định quá đúng đắn!”

[Chúc Chúc, cậu thật sự giỏi lừa gạt]

[Cũng có vần điệu, cười chết tôi]

[Tổ chức X: Vãi, nhân tài!] 

[Tổ chức X đã gửi lời đề nghị đến Chúc Chúc]

____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____

Cuộc họp hiện đã chính thức khai mạc.

Ý Mễ nói: “Cháu tự hỏi một chút, vấn đề bây giờ chúng ta phải đối mặt chỉ có một, đó là sinh tồn.”

“Sinh tồn lại được chia thành hai khía cạnh, thứ nhất là cuộc sống hàng ngày, ví dụ, chúng ta sẽ ăn ở đâu và ngủ ở đâu tối nay.”

“Thứ hai là mạng sống, biệt đội Báo Thù có thể đã lên đường rồi, làm sao chúng ta có thể tránh được sự truy đuổi của bọn họ?”

Chu Chúc vòng tay qua vai quay phim, vỗ mạnh vào người anh ta: “Anh bạn à, đã đến lúc anh đóng góp rồi, biệt đội Báo thù gồm những ai? Anh có biết không? Hãy nói thầm cho bọn tôi biết đi.”

Quay phim thì thầm: “Có đại vương và sếp Thôi.”

“Về cơ bản chúng ta đã đoán được, nhưng còn gì nữa?”

“Và ông cụ nông trại của rừng nguyên sinh.”

“Chậc, là ông ta.” Chu Chúc gật đầu: “Còn gì nữa không?”

“Còn có thủ lĩnh thợ săn của thế giới cổ đại, và...”

“Nhiều như vậy sao?”

“Còn có đạo diễn nữa.”

Chu Chúc: ?

Khuôn mặt dại ra. jpg

[Ha ha ha ha ha]

[Không ngờ đạo diễn lại đích thân ra trận]

[Nghĩ xem, cũng có lý mà, những người khác chỉ bị bắt nạt một kỳ, đại vương chỉ bị bắt nạt hai kỳ, nhưng đạo diễn kỳ nào cũng bị bắt nạt]

[Ngay từ kỳ đầu tiên, đám người nguyên thủy này đã lên kế hoạch cướp bóc, nhưng bị đạo diễn ngăn lại]

[Ở kỳ thứ hai tập thế giới cổ đại, đám người này ăn chờ uống chực, Chúc Chúc còn dùng cục tẩy làm cục bạc giả, bọn họ hoàn toàn không tuân theo chiến lược]

[Ở kỳ thứ ba, đạo diễn bị họ lây nhiễm biến thành ma cà rồng, Chúc Chúc còn làm thần binh giáng từ trên trời xuống khiến anh ta sợ rớt tim còn gì, lại còn nghi ngờ đạo diễn, bắt anh ta phải thề nữa chứ]

[Đạo diễn - người mang nỗi bất bình lớn nhất của chương trình này]

[Đạo diễn: (đeo mặt nạ sắt tàn nhẫn) (mặc áo giáp bất khả xâm phạm) bắt đầu trả thù]

[Không thấy trả thù, mà vừa vào đầu số thứ tư đã bị Chúc Chúc bắt nạt và chèn ép, ngay cả quay phim cũng bị cướp đi mất]

Vẻ mặt uể oải của Chu Chúc từ từ biến mất, cậu che miệng cười nhẹ: “Đạo diễn còn dám báo thù à? Không có cửa đâu nhé, tôi sẽ không nhún nhường đâu, ha!”

[Đại ca! Chúc Chúc thật sự cười nhạo đạo diễn!]

[Sếp Thôi ơi! Đi bắt con chuột hamster nhỏ kiêu ngạo này về nhà thôi!]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play