[Tôi hiểu rồi!]
[Bây giờ chắc chắn Chúc Chúc đang hối hận, tại sao cậu ta lại phá cửa]
[Đạo diễn báo thù rửa hận!]
[Hết rồi, Chúc Phao đã trở thành nghi phạm số một]
[Tôi thấy đạo diễn cười khúc khích ở phía sau]
[Tôi luôn cảm thấy ê-kíp chương trình đang cố ý, biết rằng Chúc Chúc chắc chắn sẽ bị cám dỗ để đột nhập, vì vậy mới cố tình làm vậy để dẫn đến chuyện mọi người nghi ngờ Chúc Chúc]
[Đạo diễn đổi trắng thay đen xoành xoạch, diễn xuất đỉnh đấy]
Chu Chúc và Phao Phao ôm nhau, rúc vào góc phòng run rẩy.
“Buổi tối mấy người lẻn vào mật thất để ngủ thật à?”
“Bọn tôi không có.”
“Thế cậu có biết ở đây có một căn phòng bí mật không?”
“Tôi không biết.”
Chu Chúc nói: "Trong căn phòng bí mật đó chẳng phải có đồ dùng làm đẹp sao? Có thể là phòng làm đẹp của nhà vua, Phao Phao và tôi làm spa làm trắng trong đó.”
Phao Phao nói: “Nếu hai ba con em là ma cà rồng, ba sẽ không đập cửa bằng búa tạ, ba em sẽ không ngốc như thế.”
“Ba em ngốc thật mà!”
Chu Chúc: ???
Chu Chúc giơ tay phải lên: “Tôi thề với trời, nếu tôi là ma cà rồng, tôi sẽ không được ăn thạch suốt quãng đời còn lại.”
Đám trẻ nghi ngờ nhìn họ, nhưng cuối cùng quyết định tin họ.
“Tuy nhiên, tất cả vẫn còn rất đáng nghi, và từ giờ trở đi, hai người không thể hành động một mình, phải ở bên chúng tôi.”
“Ố kê.”
[Đánh bại ma cà rồng bằng lời thề]
[Ma cà rồng cũng có thể thề]
Họ tiếp tục với tour du lịch khám phá lâu đài.
Trên tầng bốn là King Suite, căn phòng lớn nhất trong toàn bộ lâu đài.
Bên cạnh là phòng VIP, nơi quốc vương Quý Dao và công chúa Coca ở.
Tương tự, cũng có một phòng trên tầng bốn, nhóm chương trình nói rằng nó sẽ không được mở cho đến ngày mai.
Đạo diễn giúp bọn họ giơ búa tạ lên: “Vua Chúc Chúc, cậu không định phá cửa à? Tôi mang búa tạ lên này.”
Chu Chúc vội xua tay: “Không, không, không, đừng, đừng, chúng tôi tuân theo sự sắp xếp của tổ chương trình.”
Nếu một căn phòng bí mật bị phá cửa một lần nữa thì không biết còn dấy lên bao nhiêu nghi ngờ.
Hơn nữa còn có một căn gác nhỏ cũng bị khóa, sẽ được mở vào ngày mốt.
Lúc mọi người đi xuống tầng một lâu đài thì đã là buổi trưa.
Cả nhóm trở lại sảnh.
Trước khi ăn, họ đã có một cuộc họp ngắn với nhau.
Ý Mễ đứng trước một tấm bảng đen nhỏ với hình ảnh của năm nhóm gia đình.
“Mọi người đều nghi ngờ, mọi người ở đây đều sợ cháy nắng, đều sợ ánh nắng mặt trời.”
“Nhưng người đáng ngờ nhất là Phao Phao và ba em ấy.”
“Chúng ta tìm thấy một căn phòng bí mật trong phòng của họ, và rất có thể họ đang trốn trong căn phòng bí mật để ngủ vì họ sợ ánh nắng mặt trời.”
“Vì vậy, bây giờ chúng ta sẽ tập trung vào ba con Phao Phao, không thể để họ hành động một mình.”
“Đó là tất cả manh mối chúng ta tìm thấy sáng nay, chúng ta đi ăn trước đi.”
Chu Chúc dẫn Phao Phao đến nhà ăn, Phao Phao cúi đầu xuống, trông có chút ủ rũ.
Chu Chúc bảo những người khác đến nhà aưn trước, còn cậu mang Phao Phao tới một góc sáng sủa.
Chu Chúc ngồi xổm xuống, sờ sờ cái đầu nhỏ của nhóc: “Con sao vậy? Trò chơi hôm nay không vui sao?”
Thực hiện: Clitus x T Y T
Phao Phao vốn có khuôn mặt nhỏ nhắn không chút cảm xúc, nhưng ngay khi Chu Chúc hỏi, nhóc đã không thể nhịn được.
Cậu bé ôm cổ ba và vùi mặt vào vòng tay của ba: “Ba ơi, con không muốn làm ma cà rồng.”
“Chúng ta không phải ma cà rồng, nếu là ma cà rồng thì đạo diễn sẽ nói trước với chúng ta.”
“Nhưng tất cả mọi người đều nghi ngờ chúng ta.”
“Đây là trò chơi mà, chúng ta có nghi ngờ bố con Coca không? Chúng ta đã tìm được rất nhiều bằng chứng từ phòng họ.”
Phao Phao dừng lại một chút: “Vâng.”
“Còn nữa, bố con Coca bị chúng ta nghi ngờ cũng không tức giận, vì vậy họ cũng có thể nghi ngờ chúng ta mà.”
“Nhưng mà...” Phao Phao không vui.
Là một bé nhân vật phản diện độc đoán, cậu nhóc không cho phép người khác nghi ngờ mình, chỉ nhóc mới có thể nghi ngờ người khác!
“Đây là một trò chơi, mọi người đều có thể nghi ngờ, rất công bằng.” Chu Chúc suy nghĩ một hồi. “Giống như lúc trước con chơi trò bắt người, mọi người đều sẽ bị bắt, mọi người đều có thể trở thành kẻ bắt giữ, chỉ là một trò chơi mà thôi.”
“Vâng...”
“Mặc dù bây giờ chúng ta đang bị nghi ngờ, nhưng trong thâm tâm chúng ta biết rằng mình không phải ma ca rồng, chắc chắn là ma cà rồng thật đang hãm hại chúng ta, vậy nên hai ba con mình phải mau bắt ma ca rồng lộ mặt ra.”
Phao Phao nghĩ một hồi rồi ôm cổ ba, tâm tình cũng ổn hơn chút, bèn gật đầu thật mạnh: “Vâng.”
“Thật ra ba còn muốn làm ma cà rồng cơ, vô cùng ác độc, hơn nữa chúng ta còn có thể lây bệnh hết cho họ, biến nơi này thành vương quốc ma cà rồng, ha ha ha...”
“Ba ơi?”
“Đương nhiên là không phải ba rồi.” Chu Chúc còn nói. “Lúc trước con không nghe đạo diễn nói sao, con cảm thấy trò chơi này có ngây thơ không? Bây giờ trò chơi không trẻ con thì chẳng lẽ con sẽ vì bị nghi ngờ chút xíu mà khóc nhè sao?”
“Đương nhiên con sẽ không rồi!” Phao Phao chống nạnh. “Con là đứa nhỏ trưởng thành! Con sẽ không khóc nhè!”
“Giỏi lắm, chúng ta đi rửa mặt trước rồi đi ăn cơm với mọi người nhé.”
Chu Chúc giúp Phao Phao lau mặt rồi cùng nhóc trở lại nhà ăn.
[Chúc Chúc dạy con giỏi quá!]
[Hồi đầu tôi còn lo lắng, không biết sau khi chơi xong bọn trẻ con có khóc không]
[Phao Phao còn nhỏ như vậy, bị nghi ngờ đương nhiên sẽ không chịu nổi]
[Co một số người lớn sẽ chửi bới và ném đồ đạc khi bị nghi ngờ chơi trò chơi có kịch bản nữa kìa. Chu Chúc thực sự dạy con rất giỏi, còn Phao Phao thì rất ngoan, nhanh như vậy đã hồi phục rồi]
Chu Chúc ôm Phao Phao trở lại nhà ăn, cơm hôm nay đã được bưng lên.
“Quốc vương và hoàng tử đã về rồi sao?”
“Mau ngồi vào ngai vàng của các người đi.”
“Ố kê.” Chu Chúc đặt Phao Phao vào ngai vàng nhỏ rồi giơ chén. “Vì vương quốc.”
Phao Phao rất nhanh đã điều chỉnh trạng thái, lại cùng các bạn ăn cơm.
Các bạn nhỏ giọng nói với cậu nhóc: “Xin lỗi Phao Phao nhé, bọn anh không nên nghi ngờ em.”
“Không sao hết.” Phao Phao vỗ vào ngực mình. “Đây chỉ là một trò chơi thôi, hơn nữa em cũng nghi ngờ các anh chị mà, mục tiêu của bọn mình giống nhau, đều là bắt ma cà rồng.”
“Ừm.”
Bọn nhỏ bưng chén đĩa, cùng ăn ở bàn bên kia.
Phao Phao nói: “Bọn mình vẫn là bạn tốt phải không?”
Các bạn nhỏ gật đầu: “Đúng vậy.” ( truyện trên app T Y T )
“Chúng ta sẽ không lừa bạn tốt, bây giờ ở đây chúng mình cùng thề, nói bản thân không phải ma cà rồng.”
“Được.”
Phao Phao giơ tay lên trước: “Em không phải ma cà rồng, nếu nói dối, em sẽ không được ngủ với ba nữa.”
[Thật là một lời thề đáng sợ nha]
[Đây đối với Phao Phao mà nói chính là lời thề nghiêm trọng nhất]
“Anh không phải ma cà rồng, nếu anh nói dối thì sẽ phải quay lại viện phúc lợi.”
“Tớ cũng không phải ma cà rồng, nếu tớ nói dối thì không được ăn chung với mọi người nữa.”
“Tớ cũng không phải, nếu không tớ sẽ biến thành đồ ngốc nghếch.”
“Tớ cũng không phải, nếu không tớ sẽ giống như Quýt.”
“Chúng ta không phải ma cà rồng.” Đám trẻ không hẹn mà cùng nhìn về phía nhóm người lớn.
Có phải là bọn họ không?
“Tớ cảm thấy có thể lắm.”
Coca còn gật gù: “Anh cũng nghĩ vậy, hôm qua lúc anh với ba Quý ngủ thì bỗng thấy ba ngồi dậy.”
Đám trẻ tò mò hỏi: “Chú ấy đi đâu làm gì?”
Coca nói: “Đi tè.”
“...”
“Nhưng cũng rất đáng nghi mà!” Coca nói: “Ba anh đi WC không bật đèn mà cũng không bị ngã sấp xuống!”
“Thật sự rất đáng nghi.”
“Cho nên bây giờ chúng ta phải tập hợp lại, cùng nhau chống lại người lớn.”
“Được.” Năm đứa nhỏ bắt tay hợp cùng một chỗ.
[Tiết mục liên minh này thay đổi không ngừng luôn]
[Chương trình tạp kỹ dành cho trẻ em (x)
Chương trình chiến lược (o)]
Ăn cơm xong, bọn họ nghỉ ngơi một hồi rồi đến phòng làm việc của quốc vương để xem có tìm được manh mối trong này hay không.
Quốc vương Chu Chúc ngồi trên ngai vàng: “Cẩn thận chút, đừng phá bàn bằng vàng và giá sách bằng vàng của chú.”
“Đừng có đứng đó chỉ tay, mau lại tìm đi.”
“Ò.”
Chu Chúc mới chuẩn bị đứng lên đã thấy mấy phong thư trên bàn.
“Mọi người mau đến xem.” Chu Chúc mở phong thư ra. “Đây là thư quốc vương Quý Dao viết cho tôi.”
“Quốc vương Quý Dao nói, đất nước Cục Cưng Xuất Phát bị ma cà rồng tấn công, cậu ta không có nơi nào để ở, chỉ có thể mang theo công chúa Coca đến đảo chúng ta nương náu.”
“Ba Coca biết về ma cà rồng sớm hơn chúng ta!”
“Cậu ta không đến đây để thăm viếng mà đến đây để trú ẩn.”
“Vậy thì Ý Mễ không phải là người đầu tiên gặp ma cà rồng mà chính là cậu.”
“Báu vật của ma cà rồng có thể không phải do Ý Mễ mang đến đây mà là do anh!”
“Không phải tôi.” Quý Dao cố gắng phản bác: “Tôi không viết bức thư này.”
“Ấy, nhìn kìa, trên đó có chữ ký của anh, còn có một con gà nhỏ đang lắc đầu.”
“Là do chương trình viết.”
“Hả?”
“Từ lâu quốc vương anh minh cơ trí là tôi đã nhìn ra âm mưu của cậu, từ chối cho cậu đến thăm.” Chu Chúc sửng sốt. “Tôi đã từ chối rồi, sao cậu còn tới? Là do cậu đã mang ma cà rồng đến!”
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
[Điên rồi, ha ha ha ha ha]
[Con gà nhỏ lắc đầu = Quý Dao]
[Ma cà rồng = Quỷ]
[“Từ Điển Chúc”]
“Nếu Chúc Chúc mở cửa vào đảo và có thể đưa các người vào, cậu có muốn để Công chúa Coca và Hoàng tử Phao Phao kết hôn không?”
Mọi người đều bị sốc!
Coca và Phao Phao nhìn nhau.
Coca vòng tay qua vai Phao Phao: “Nhưng chúng cháu là anh em kết nghĩa, anh em kết nghĩa không được kết hôn.”
Chu Chúc thở phào nhẹ nhõm: “Cũng may tôi đã từ chối rồi, cũng không cho phép hoàng tử Phao Phao và công chúa Coca kết hôn.” Cậu nhìn Quý Dao: “Người cha xấu bán con mình để đổi lấy vinh quang.”
Quý Dao bị đánh.
“Còn một phong thư cuối cùng.” Chu Chúc mở bức thư ra. “Dưới sự cầu xin cay đắng của vua Quý Dao, ta vẫn không thể không nhượng bộ, và cho phép họ tị nạn ở nước ta, và để cho Phao Phao và Coca trở thành anh em... Không phải, là chị em...”
"Trên đó còn có chữ ký của ta, một bát cháo bốc hơi nghi ngút, từ hôm nay trở đi, hai người chính là chị em.”
Coca ôm Phao Phao: “Em gái ơi.”
Phao Phao ôm lấy Coca: “Chị ơi.”
[Tôi sắp khùng rồi]
[Có nghĩa là, ban đầu mọi người đều nghĩ rằng kho báu của ma cà rồng được mang đến bởi người chăn cừu Ý Mễ khi cô nhóc đang chăn cừu trên núi]
[Thực ra, ma cà rồng được Quý Dao mang đến khi đến thăm lâu đài]
[Và Quý Dao là người đầu tiên biết về ma cà rồng, nhưng mà anh ta đã không nói ra]
[Toi rồi, sự nghi ngờ của Quý Dao đã tăng vọt, vượt qua cả Chu Chúc]
[Chúc Chúc cũng rất khả nghi, biết có ma cà rồng mà vẫn để Quý Dao đến]
[Cảm giác như ai cũng đáng nghi hết trơn á]
[Mọi người đang nói gì vậy? Đoạn này không phải là hôn sự của hoàng tử Phao Phao và công chúa Coca sao?]
[Tạm biệt! Phao Phao và Coca của chúng ta bây giờ là chị em được chứng nhận bởi vua Cục Cưng Xuất Phát!]
[Bắt đầu bỏ phiếu, ai là ma cà rồng?]