"Dài dòng." Mục Lôi vốn dĩ chẳng có kiên nhẫn với những kẻ râu ria, lời lẽ thốt ra cũng không mang chút ý tứ cung kính nào.
"Đây là hai chuyện khác nhau. Một người ngoại tộc như ta còn phân biệt được, chẳng lẽ người Hán như ngươi lại học tiếng Hán chưa tới nơi tới chốn sao? Hôm nay thừa dịp có nhiều người, chúng ta dứt khoát làm rõ thái độ ở đây luôn. Mấy chuyện rắc rối của người Trung Nguyên các ngươi, chúng ta không có hứng thú tham dự. Giao thương qua lại thì được, còn có ý đồ lôi kéo thì đi chỗ nào mát mẻ mà đứng đi."
Bùi Sóc quả thật vẫn còn ý định mua ngựa nhưng rõ ràng, nếu lúc này lùi một bước, tránh né chủ đề chiêu dụ mà chuyển sang nói chuyện giao thương thì sau này muốn nhắc lại sẽ rất khó. Nam nhân nhìn Mục Lôi, kẻ bất cận nhân tình, lại nhìn sang người tù trưởng bên cạnh vẫn luôn im lặng không lên tiếng ngăn cản hắn, trong lòng hiểu rằng người này chắc chắn có tiếng nói không nhỏ.
Bùi Sóc nhanh chóng xoay chuyển tình thế, chắp tay thi lễ, dùng chiêu hoãn binh, cũng tiện bề cho mình đường lui để đi dò hỏi ý tứ của Xích Sa. 
"Các hạ không cần vội vàng cự tuyệt ta ngay lập tức, ngài hãy cân nhắc thêm. Người của ta cưỡi ngựa nhanh đến trước, đợi thêm hai ngày đại đội tới rồi, hãy thương lượng chuyện giao thương cũng chưa muộn. Vậy hôm nay xin cáo từ trước."
Bùi Sóc nói xong liền chuẩn bị rời đi. Khi quay người, loáng thoáng liếc nhìn về phía sau đài sừng hươu. Ánh mắt hắn hơi dừng lại, rất nhanh lại trở về vẻ bình thường rồi bỏ đi.
Người Đại Hạ chịu một vố đau, người vui nhất không ai khác chính là Thương Ninh Tú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play