Thương Ninh Tú khẽ cắn môi. Vì sự an toàn của bản thân, cuối cùng nàng đành lên tiếng: "Ta tự cưỡi ngựa."
Mục Lôi nhướng mày, nén cười gật đầu: "Được, tùy nàng."
Vào đông đồng cỏ một mảnh khô vàng tiêu điều, hai con ngựa, một trước một sau phi nhanh trên con đường mòn. Thương Ninh Tú trùm kín áo choàng có mũ, tay giấu kỹ trong vạt áo ấm áp, chỉ hờ hững nắm dây cương, chủ yếu dùng lực chân để giữ thăng bằng.
Mục Lôi Suối nước nóng còn ở xa hơn một chút so với nơi hái quả hồng li lần trước. Cưỡi ngựa một mạch lên núi, Thương Ninh Tú gần như đã phải vùi cả mặt vào chiếc khăn quàng cổ cho đỡ lạnh. Cũng may càng đến gần suối nước nóng, không khí xung quanh cũng dần ấm áp hơn đôi chút.
Hắn ghìm cương, chậm tốc độ lại, ngoảnh đầu nhìn Thương Ninh Tú đã theo kịp phía sau, sống mũi nàng đỏ ửng vì gió lạnh. Hắn da dày thịt chắc, vốn chẳng ngại lạnh nhưng nàng như bông hoa mỏng manh chưa quen gió táp thảo nguyên, dù mặc nhiều áo đến đâu cũng khó chịu đựng được. Mục Lôi thúc ngựa vòng lại gần nàng: "Xem nàng lạnh cóng cả rồi kìa. Lúc về ta đèo nàng, ngựa của nàng sẽ tự biết đường đi theo Tang Cách Lỗ về."
"Không cần ngươi đèo." Thương Ninh Tú liếc hắn một cái, rồi nhảy thẳng xuống ngựa.
Suối nước nóng từ khe đá róc rách chảy xuống, bốc hơi nghi ngút. Cỏ cây bên ngoài đã úa tàn hết cả, vậy mà ven bờ nước nơi đây vẫn còn thấy vài gốc cỏ xanh đậm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play