Mứt táo và vỏ bánh ngọt hơi dính, hắn ăn không quen, nhíu mày nhưng vẫn nuốt xuống. 
"Lão bản nói cô nương gia đều thích mấy món ngọt thế này."
"Ta không đói lắm." Thấy hắn quay lại, Thương Ninh Tú cũng chẳng có biểu cảm gì, chỉ chống cằm lên mu bàn tay.
Nàng quả thật không quen ăn. Chưa kể tay nghề của mấy xưởng nhỏ dân gian này không thể nào so với đầu bếp trong Hầu phủ, mà chỉ riêng độ tươi mới của nguyên liệu thôi, món mứt táo cuộn này vỏ bánh đã bị ỉu. Loại điểm tâm này không phải mới ra lò thì nàng căn bản không nuốt nổi.
Mục Lôi không nói gì thêm, xắn tay áo lên rồi đi thẳng đến tủ lấy đậu đỏ và gạo nếp ra nấu canh cho nàng. Lần trước nàng ăn khá nhiều, hẳn là thích món này.
Nước trong nồi sôi sùng sục, bọt nổi lăn tăn. Hắn khoanh tay ngồi bên bếp lò, miệng ngậm một cọng lá bạc hà, liếc nhìn tiểu cô nương rõ ràng đang thiếu sức sống kia.
Mục Lôi vẫn thích nhìn dáng vẻ tươi tắn, rạng rỡ của nàng hơn. Lưỡi hắn chạm nhẹ vào hàm trên, cất giọng dụ dỗ: "Có muốn ra ngoài dạo chơi không? Lãnh địa bộ lạc rất rộng, sau núi còn có một suối nước nóng. Bây giờ đi chắc là vừa kịp độ ấm, mấy hôm nữa trời lạnh hơn, ta dẫn nàng đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play