Khi nét bút đầu tiên chạm vào da thịt, thực ra không lạnh nhưng Thương Ninh Tú vẫn không kìm được mà khẽ run lên.
Nàng muốn nói lại thôi, cố kìm nén sự nghi hoặc trong lòng. Nhịn đi nhịn lại, cuối cùng vẫn không nén được mà hỏi hắn: “Việc này… tù trưởng cũng có thể làm thay sao?”
“Thường là do trượng phu làm, tìm đến tù trưởng là những trường hợp rất đặc biệt.” Mục Lôi đưa bút chắc chắn, vừa vẽ vừa hỏi nàng: “Lạnh không?”
“Không lạnh…” Mắt Thương Ninh Tú dõi theo đầu bút của hắn. Nàng vốn đã trắng, sau khi mang thai lại càng được dưỡng trong phòng, ít ra nắng nên da càng thêm trắng nõn. Vệt mực lam sẫm lướt trên người nàng để lại dấu vết, mỗi một đường nét đều vô cùng nổi bật.
Dù đã bao lần thân mật da thịt, nhưng việc ngồi phanh ngực áo thế này vẫn khiến nàng không khỏi xấu hổ. Bờ vai bất giác co lại, liền bị hắn kéo ra.
“Đừng động đậy, sắp xong rồi, ráng một chút nữa thôi.”
Hơi thở của Mục Lôi cũng rất nặng nề, nhưng nét bút vẫn vững vàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT