Không chờ nàng trả lời, tay hắn đã bắt đầu mân mê.
Sau một hồi vuốt ve nhẹ nhàng, hơi thở của nàng đã trở nên bất ổn. Thương Ninh Tú khẽ rên lên một tiếng, chân tay mềm nhũn không thể trốn tránh, liền bị hắn nhân cơ hội tìm đến những nơi sâu thẳm hơn.
Hắn loay hoay một hồi thấy không tiện, bèn đứng dậy cởi bỏ y phục của mình, rồi cùng ngồi vào trong bồn tắm.
Tấm lưng cường tráng của hắn tựa vào thành bồn, ôm trọn Thương Ninh Tú vào lòng. Sau khi mang thai, nàng càng thêm mẫn cảm, không chịu nổi sự trêu chọc. Ngâm mình trong làn nước ấm, nàng đã mất hết sức lực để chống cự những hành động của hắn. Nhưng khi Mục Lôi nhấc bổng nàng lên, nàng vẫn tìm lại được một chút lý trí, nàng ấn vào bàn tay to đang đặt bên hông mình, thở dốc nói: “Đừng, không an toàn cho con, cơ thể ta yếu, không thể so với người của các chàng được.”
Cũng không thể trách Thương Ninh Tú lo lắng, trong thư của Tiết Văn Y cũng có lời dặn dò của ngự y. Dù sao lúc mới mang thai, do không biết nên nàng đã phi ngựa đi chơi một thời gian, thai nhi có thể khỏe mạnh lớn lên đã là vạn hạnh, không nên có thêm bất kỳ ảnh hưởng không tốt nào khác.
“Thật là chàng quá…” Chữ tiếp theo Thương Ninh Tú không nói ra được, nhưng Mục Lôi đã hiểu. Hắn nhìn chiếc bụng lộ rõ của tiểu thê tử trong nước, rồi vùi mặt vào cổ nàng hít một hơi thật sâu, hôn vài cái. 
“Được rồi, vậy dùng tay giúp nàng một lúc. Đợi sinh xong chúng ta lại làm cho thỏa thích.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play