Phòng sinh và bà mụ đã chuẩn bị từ lâu cuối cùng cũng không dùng đến. Đứa con của Chiêu Hoa quận chúa ra đời nhanh như hành quân đánh giặc. Bà mụ còn chưa vào nhà, đứa bé đã tự mình rơi vào tay phụ thân nó.
Cơn đau thấu xương lúc nãy của Thương Ninh Tú là thật, vẻ mặt ngơ ngác bây giờ cũng là thật. Mục Lôi vẫn luôn nắm chặt tay nàng, cho đến khi bà mụ và các nữ tỳ xử lý xong cuống rốn và vết máu trên người đứa bé, rồi bế nó trở lại bên giường, nàng mới dần hoàn hồn.
Ánh mắt Mục Lôi dõi theo chiếc tã lót. Bà mụ có tướng mạo phúc hậu, tươi cười mang đứa bé lại gần, đưa lên trước mặt: “Chúc mừng chủ quân, phu nhân. Mừng cho người một tiểu thư quý. Lão thân đỡ đẻ cho bao nhiêu phụ nhân, thật đúng là lần đầu thấy đứa bé biết thương mẫu thân như vậy, mới đó đã vèo một cái tự mình chui ra rồi.”
“Tiểu chủ tử trông không lớn, nhưng so với trẻ sơ sinh khác thì nặng tay lắm, rất có cân lượng. Tương lai nhất định sẽ là một nữ trung hào kiệt, không thua kém đấng mày râu đâu.” Bà mụ biết Thương Ninh Tú xuất thân từ tướng môn, mắt ngập tràn ý cười, nói những lời vô cùng dễ nghe.
Mục Lôi đón lấy đứa bé, dù tay chân đã rất nhẹ nhàng, nhưng biết mình sức lớn, vẫn có chút không dám động đậy. Hắn cứng người ở đó, Thương Ninh Tú vội vàng vén tã lót nhìn vào trong. Đứa bé bên trong mắt hé mở, còn mang vẻ mờ mịt ngơ ngác của trẻ sơ sinh, ngây ngô nhìn Thương Ninh Tú.
Tâm trạng của một mẫu thân vào khoảnh khắc này đã thay đổi, vừa vi diệu vừa thần kỳ. Thương Ninh Tú không thể dùng lời nói để diễn tả cảm giác này, chỉ cảm thấy có thứ gì đó trong lòng tan ra. Cô bé này cứ thế mà từ trong bụng nàng chui ra.
Trong niềm vui sướng của Thương Ninh Tú còn có cả sự kinh ngạc khó tin. Đôi mắt tròn xoe của nàng hết nhìn nữ nhi lại nhìn Mục Lôi, rồi như đang khoe khoang với hắn: “Dao Dao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT