Sáng hôm sau.
Chu Dương vẫn giữ thói quen dậy sớm, sau khi uống một ống dinh dưỡng, cậu đi lên bãi đỗ xe trên tầng thượng của trạm chờ Cido đón đến viện chăm trẻ.
Hàng rào quanh bãi đỗ xe được làm từ chất liệu trong suốt, từ tầng thượng nhìn xuống có thể thấy rõ ràng toàn bộ con phố Esvi bên dưới.
Theo dòng chảy của thời gian, con phố yên tĩnh dần trở nên nhộn nhịp dưới ánh nắng ấm áp của hằng tinh. Những người khổng lồ trong bộ đồ đen trắng qua lại tấp nập, thi thoảng xen lẫn vài đứa trẻ đang tung tăng bên cha mẹ.
Những bậc cha mẹ ở đây không dắt tay hay bế con mình, mà để bọn trẻ bước đi một cách tự lập. Khi trẻ ngã, họ cũng không chạy tới đỡ dậy chỉ đứng yên tại chỗ chờ chúng tự mình bò lên. Điều kỳ lạ là bọn trẻ chẳng hề khóc, mà loạng choạng đứng dậy, còn cẩn thận phủi sạch bụi bám trên đầu gối.
Chu Dương: Nếu con nít người khổng lồ đều ngoan như vậy thì nghề giáo viên này đúng là dễ làm quá!
Hơn nữa tất cả những người dẫn trẻ đi đều là người trung niên, điều này khiến cậu khá bất ngờ. Không giống như ở quê nhà, nơi ông bà nội ngoại thường xuyên giúp chăm cháu, ở đây lại chẳng thấy bóng dáng họ đâu.
Phía sau truyền đến tiếng ịn ịn, Chu Dương quay đầu lại nhìn, hóa ra là Cido đã tới.
Cido đỗ xe bay xong, mở cửa bước xuống đi đến bên cạnh Chu Dương, bắt chước cậu chống tay lên lan can, cúi đầu quan sát con phố bên dưới đang nhộn nhịp người qua lại: “Hôm qua ngủ có ngon không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT