Chu Dương đã quen với cuộc sống khó khăn nên có thói quen tích trữ đồ đạc. Từ những thứ nhỏ nhặt như túi nilon đến những món cồng kềnh như đồ nội thất cũ, cậu đều không nỡ vứt đi. Dù nhiều món không còn dùng đến nữa, vẫn không kiềm được mà tự nhủ: “Cứ giữ lại, biết đâu sau này lại cần dùng tới.”
Hiệu trưởng nhà trẻ thường nói rằng cậu sống quá tiết kiệm, hoàn toàn không giống một người thuộc thế hệ 9X. Châu Dương chỉ cười mà không giải thích. Cậu lớn lên trong cô nhi viện, từ nhỏ đã quen với việc không có ai để tựa vào. Cậu không may mắn như những đứa trẻ có chỉ cầm đồ chơi hư là có thể được sắm món mới.
Chu Dương truy cập vào cửa hàng online của Liên bang. Dù không biết tiếng phổ thông liên hành tinh, nhưng cậu có thể sử dụng tính năng nhập liệu bằng giọng nói và nghe phát âm từng mục. Với sự hỗ trợ của bộ chuyển đổi, việc mua sắm không đến mức quá khó khăn. Dẫu vậy, cậu vẫn tự nhủ phải sớm học được ngôn ngữ phổ thông này để dễ dàng hòa nhập hơn.
Khi mở cửa hàng, Chu Dương nhận thấy quần áo dành cho trẻ từ 0-3 tuổi ở đây hoàn toàn khác với những bộ đồ trẻ em đáng yêu đầy màu sắc trên Trái Đất. Chúng mang thiết kế rất trưởng thành, chủ yếu sử dụng các tông màu nhạt hoặc không màu. Kiểu dáng gọn gàng, ôm sát không có chút chi tiết thừa thãi nào, đúng chuẩn phong cách tối giản được áp dụng một cách hoàn hảo.
Chu Dương chỉ lướt qua vài trang sản phẩm đã chọn được hai bộ quần áo. Kiểu dáng có hơi khác nhau chút, nhưng cả hai có giá 20 đồng, thuộc loại rẻ nhất trên cửa hàng. Thấy chúng là hai bộ cuối cùng còn lại cậu lập tức đặt mua mà không chút do dự.
Các vật dụng vệ sinh cá nhân, cậu cũng chọn loại giá rẻ nhất. Ngoài ra còn đặt thêm một số lượng lớn dung dịch dinh dưỡng, tất cả đều là loại dung tích 500ml với đủ hương vị khác nhau. Thực ra Chu Dương vẫn thích ăn cơm hơn, nhưng hoàn cảnh hiện tại không cho phép.
Sau khi đặt hàng xong chỉ việc ngồi chờ dịch vụ chuyển phát nhanh của Liên bang giao hàng đến tận nơi.
Chu Dương suy nghĩ một lúc, cảm thấy nên dọn dẹp lại căn phòng. Dù trông có vẻ rất sạch sẽ, nhưng vẫn thấy tự tay mình quét lại thì sẽ yên tâm hơn.
Đúng lúc đó, Tiểu Nhất – robot mà Cido đã điều từ tòa nhà văn phòng đến hỗ trợ – cũng vừa xuất hiện. Cửa phòng mở sẵn, Tiểu Nhất không tự tiện bước vào mà đứng ngoài cửa, lịch sự nói: “Chào ngài Chu Dương, tôi là Tiểu Nhất. Cido nhờ tôi đến để xem ngài có cần hỗ trợ gì không.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play